Mặc dù nhờ có đội cảm tử cản lại, khiến tứ tiểu long mới có cơ hội chạy thoát.
Tuy bốn người không đánh lại Bắc Ma, nhưng so với những người khác mà nói họ vẫn là cường giả.
Chạy thoát không phải là vấn đề.
Lúc này chiến trường đang hỗn loạn.
Bắc Ma lại cho thuộc hạ phong tỏa nơi này.
Cho nên thế giới hoàn toàn không hiểu gì về tình trạng cuối cùng của trận chiến này.
Ngay cả Vệ binh Viêm Long cũng vậy.
Vệ binh Viêm Long vô cùng lo lắng như đứng trên đống lửa.
Khi đòn hợp kích không đối phó được Bắc Ma, vệ binh Viêm Long biết trận này sắp tiêu rồi.
Bây giờ ngay cả tình hình ở trận chiến cũng không biết rõ.
Chưa bao giờ lại cảm thấy thấp thỏm như vậy.
Ngũ long của Lạc Việt liên tục thở dài.
"Là chúng ta đã hại mọi người! Lân này đệ tử không trở về được, những người khác đều sắp chết cả rồi!" "Không được, chúng ta không thể chờ chết! Nếu như chậm hơn một chút, tứ tiểu long và đội cảm tử đều sẽ hi sinh, hơn nữa, không có ai chống lại được Bắc Mai" "Nhưng mọi người có thể làm gì? Ai có thể đối phó với Bắc Ma?" "Tôi nuốn một mình qua đó...
Đột nhiên sắc mặt của mọi người thay đổi.
"Dương Hạo Quân!"
- -------------------
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!