"Chuyện gì đã xảy ra?" Lúc này, Wiggins mới ý thức được vấn đề.
Jefferson phải được sự đồng ý của Dương Hạo Quân thì mới dám rời đi.
"Anh làm sao vậy? Không cho tôi dẫn người đi à?”
Wiggins trực tiếp hỏi Dương Hạo Quân.
Dương Hạo Quân nhấp một ngụm trà, cười nói: "Tôi bảo ông đưa người đi, tôi cũng giao chìa khóa cho ông rồi! Là tự anh ta không muốn rời đi!" "Vậy tại sao anh không rời đi?" Mọi người đều nhìn.Jefferson.
efferson trông kinh hoàng và sắp khóc: "Tôi không dám! Tôi không dám rời đi nếu anh ta không tự mình nói chol" Nhìn thấy.Jefferson sợ hãi như vậy, mọi người đều vừa tức vừa không biết làm sao.
Quá làm mất mặt nước Chiến Ưng.
Wiggins nhìn thẳng vào Dương Hạo Quân: "Mau nói cho cho anh ta biết, anh đồng ý cho anh ta rời đi!" Nhậm Kiêu Phàm và Vương Định cũng bức xúc: "Dương Hạo Quân mau nói với ngài ấy đi! Bây giờ các sứ giả của nước Chiến Ưng đều ở đây rồi, chuyện nên dừng lại thôi.
Nếu cuộc cãi vã tiếp tục, sự việc sẽ càng trở nên nghiêm trọng!" "Đúng vậy, anh từng là trọng thần của Lạc Việt, anh phải hiểu chứ! Nhanh lên!" Dương Hạo Quân đột nhiên tức giận: “Cái gì? Là ai đã làm sai?" "Chính anh ta đến Lạc Việt ăn trộm, bị chúng ta bắt được! Muốn bảng chứng, có chứng cứ, muốn lý do có lý do!" “Anh không nên bị trừng phạt sao?”
- -------------------
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!