*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cục Thiên Thuẫn biết tin này trước, lập tức ra lệnh ngay: “Người này nhất định phải giết cho bằng được! Hơn nữa còn phải dùng cách giết thủ đoạn nhất! Phải cho cả thế giới biết rằng nếu dám khiêu khích Chiến Ưng thì sẽ có kết cục tàn nhẫn thế nào.
Hóa ra nước Chiến Ưng không chỉ muốn giết Dương Hạo Quân mà còn muốn cảnh cáo cho cả thế giới, tuyên bố địa vị của họ.
Vậy nên bây giờ Dương Hạo Quân ở nước Chiến Ưng, độ nguy hiểm và độ áp lực còn cao hơn những gì anh tưởng tượng.
Cảnh này chưa từng có bao giờ.
Lạc Việt cũng biết điều này, dù có là ai thì nếu xông sang nước Chiến Ưng một mình thì khó mà có khả năng có thể còn sống mà rời đi.
Dù có mạnh đến mấy thì cũng chẳng thể chống lại được chỉ viện của cả nước Chiến Ưng! Thậm chí không chỉ có mỗi nước Chiến Ưng, từ trước đến giờ, nước này vẫn luôn liên hệ mật thiết với rất nhiều quốc gia khác, thậm chí còn liên minh với họ.
Nếu nói hơi quá lên thì Dương Hạo Quân sẽ phải một mình chống lại cả thể giới! Nếu còn sống rời đi thì sẽ được gọi là Thần của thế kỷ.
Mà dù có chất thì cũng được gọi là một truyền thuyết! Nhưng mà mọi người đều hy vọng rằng Dương Hạo Quân sẽ còn sống.
Chẳng bao lâu sau, trên du thuyền đã có hơn mười nghìn người cao thủ đứng vây quanh Dương Hạo Quần.
“Tôi cho anh thêm một cơ hội nữa, lập tức thả người rat”