TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
- Ông không nghe nhầm đấy chứ? Sao có thể là Việt Nam? - Cô dẫn đội của đoàn đại biểu nước A lại tiếp tục lớn tiếng hỏi lại, dường như bà ta đã nghe được một tin tức khó tin nào đó.1
Chẳng lẽ đoàn đại biểu của Việt Nam bị rớt hạng rất thảm hại trực tiếp lọt tốp cuối bảng luôn rồi?
- Chuyện gì vậy cô Judy? - Một nữ thí sinh của nước A tiến lên hỏi.
Cô Judy vẫn chưa thoát khỏi cảm xúc kinh hoàng vừa rồi, sắc mặt của bà ta tái lại, cho dù năm ngoái bị nước C dẫn trước, bà ta cũng không lộ ra biểu cảm sợ hãi như thế.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Không đợi nhóm thí sinh nước A hết hoang mang, một người khác đã la lên:
- Các người mau xem, đã có bảng xếp hạng chung cuộc, đoàn đại biểu của Việt Nam đứng vị trí thứ nhất với tổng số điểm là 210,2, thí sinh Lê Công Nam giành chiến thắng cuộc thi IPhO năm nay với số điểm tối đa.
Trời ạ, cậu ấy phá kỷ lục rồi.1
Cái gì?
Tại hội trường chung, hàng loạt thí sinh và giáo viên dẫn đội của các nước rơi vào trạng thái hoang mang tột độ, họ cảm thấy mình đã nghe lầm.
Nước C hay Philippine đứng vị trí đầu họ còn có thể châm chước chấp nhận, nhưng Việt Nam là chuyện thế nào? Hơn nữa chàng trai mà họ khinh thường lại phá kỷ lục lịch sử IPhO với số điểm tối đa, trong khi đó thí sinh có điểm cao nhất của nước họ chỉ tầm bốn mươi ba điểm là cùng, sao có thể chấp nhận được?1
- Kết quả có lầm không? Suốt bốn mươi lăm năm lịch sử của IPhO chưa từng có thí sinh nào đạt điểm tối đa, cho dù là thiên tài bẩm sinh cũng không thể, vì sao một học sinh vô danh lại phá được kỷ lục này? Quá vô lý!1
Không ít giáo viên dẫn đội của các nước có cùng suy nghĩ như vậy, nhưng họ lại không thể yêu cầu ban giám khảo công khai bài thi, điều đó vi phạm quy chế của cuộc thi, vì thế cuộc cãi cọ cứ tiếp tục diễn ra, còn các thí sinh thì rơi vào trạng thái hồn bay phách lạc, đề thi năm nay quá khó, họ có thể làm trên bốn mươi điểm đã là siêu giỏi rồi, nhưng cái tên quái vật kia ở đâu chui ra vậy?
Tình trạng này cứ diễn ra cho đến khi một loạt thư mời và người đại diện các nước tìm gặp Công Nam, bấy giờ họ mới bừng tỉnh ra rằng mình đã thua rồi, thua đất nước phương Đông nhỏ bé huyền bí, nơi đây đã sinh ra một huyền thoại.
Từ thời khắc này, cái tên Lê Công Nam trở thành nỗi ám ảnh khó phai trong lòng nhóm thí sinh tham gia cuộc thi năm nay, đồng thời những năm tới, chỉ cần nghe nói Công Nam sẽ đi thi, người nào người nấy đều sẽ vô thức mà run rẩy, sau đó bắt đầu điên cuồng ôn tập vì sợ rằng chỉ cần lơ là một chút sẽ bị cậu ấn xuống đất mà giẫm đạp.1
Quá ức hiếp người rồi! Đề năm nay khó như vậy? Sao cậu có thể đạt điểm tối đa được chứ?
Bên này, nhóm của Tiến Long vẫn chưa thể tin vào mắt mình, điểm số của họ không sai biệt lắm so với dự tính lúc trước, Tiến Long đạt huy chương vàng với 41 điểm, Hải Ngân đạt huy chương vàng với 41,7 điểm, Thu Hoa đạt huy chương bạc với 37,3 điểm, Khánh An đạt huy chương vàng với 40,2 điểm, nói chung thành tích này đã vượt trội hơn những năm trước rất nhiều, nhưng nhìn con số năm mươi bá đạo trên bảng điểm, bốn thí sinh và ba giáo viên đi cùng đều không khỏi cảm thấy kinh hãi.
- Đoàn của chúng ta xếp vị trí thứ nhất thật sao thầy? - Tiến Long hoang mang hỏi Jason.
Anh ta trầm ngâm nhìn bảng điểm một lúc rồi gật đầu, đáp:
- Trưởng đoàn bên kia đã xác định kết quả là đúng.
Hơn nữa ông ấy còn muốn anh ta phải bảo vệ Công Nam tuyệt đối, bởi vì người của viện nghiên cứu và đại học trên toàn thế giới đã bắt đầu săn lùng cậu rồi.
Tuy nhiên Jason không dám nói chuyện này cho mấy đứa nhỏ biết, thứ nhất sợ chúng tủi thân, thứ hai anh ta không muốn làm chúng sợ, hơn nữa theo anh ta thấy thằng nhóc kia còn cần người bảo vệ sao, trước đó anh ta đã nghe thầy Hưng nói về chuyện xảy ra bên trong văn phòng ông Tài rồi, người có ngón võ cao cường như vậy tuyệt đối không phải đối tượng mà một thư sinh yếu ớt như anh ta bảo vệ, có khi còn ngược lại ấy chứ.
Lúc này ánh mắt của mọi người đều đổ dồn vào Công Nam, bản thân cậu lại không có biểu hiện phấn khích nào mà người chiến thắng nên có, nhưng có trời mới biết trong lòng cậu đã phấn khích đến phát điên luôn rồi.
[Tích! Ký chủ hoàn thành xuất sắc cuộc thi IPhO, khen thưởng 100000 điểm học tập, 1000 điểm danh vọng, một khóa huấn luyện đặc biệt với đặc công cấp S của WR5390, nâng cấp một bậc của một môn bất kỳ trong bảng điều khiển ngoại trừ Toán học, Vật lý và Hóa học.1
Mở khóa tính năng mới:
Điểm danh vọng: 1000 - Chú thích: Điểm danh vọng được dùng để các loại vật phẩm bên trong cửa hàng hệ thống.]
Công Nam vui vẻ bỏ phần thưởng vào túi xong lại tò mò về cái gọi là cửa hàng hệ thống, ở cùng 001 gần hai năm, cậu không hề biết nó còn có cửa hàng riêng đấy, không biết bên trong có gì.
- Dịch vụ ám sát nhân vật cấp 1 giá một trăm ngàn điểm danh vọng, dịch chuyển tức thời mười ngàn điểm danh vọng, tăng tối đa sức mạnh thể chất mười ngàn điểm danh vọng, dung dịch cứu đói một năm một ngàn điểm danh vọng? Cậu bán cái quái gì vậy 001?
001 có thật sự là sản phẩm được tạo ra từ viện nghiên cứu hợp pháp không mà tại sao những thứ nó bán lại mang tính chất mafia vậy?
[Nếu nó bình thường 001 còn giấu ký chủ đến tận bây giờ mới đưa ra à?]
Công Nam: …
Thật mẹ nó không thể cãi được!
[Điểm danh vọng cực kỳ khó lấy, giống như lần này ký chủ đã phá kỷ lục thế giới cho nên mới mở được tính năng này, dù ký chủ có muốn phạm pháp thì cũng phải cố gắng tạo ra nhiều thành tựu cho nhân loại đi đã.]
- Cậu không sợ tôi tố cáo cậu à? - Công Nam run rẩy hỏi.
[Hừ, cậu nghĩ ra cách làm sao liên hệ với chủ nhân của tôi trước đi.]
Nhận ra sự khinh bỉ từ trong giọng điệu nói chuyện của 001, Công Nam chỉ đành ngậm miệng chấp nhận việc trí năng nhân tạo trong đầu mình chính là sản phẩm của tổ chức ngầm mà không thể làm gì, ai bảo cậu quá nhỏ bé yếu ớt làm chi.
Hơn nữa cho dù cậu có khả năng tố cáo 001 thì cũng sẽ quyết định bao che cho đồng bọn đã ở cùng mình hai năm này, chỉ cần cậu không mua mấy thứ nguy hiểm chết người này là được rồi, không phải sao?
Công Nam âm thầm quyết định xong cũng không suy nghĩ gì đến nó nữa mà chuyển sang tính toán sẽ tăng cấp môn học nào, cuối cùng cậu chọn tăng cấp môn văn, ừm… nghe nói năm sau chế độ thi đại học sẽ được đổi mới, môn văn trở thành môn bắt buộc, vì giấc mộng thủ khoa, cậu không thể để môn văn tụt hậu được.1
Về phần điểm học tập, cậu không định thăng cấp môn Lý hay môn Hóa, cậu muốn để dành lại sử dụng cho thời điểm cần thiết, còn khóa huấn luyện với đặc công ngoài hành tinh, cậu quyết định trích chút thời gian học cả buổi tối của mình ra để nhét vào, thời buổi này sơ hở một tý là bị người ta cài chip, cậu cũng biết tức giận đấy, đợi cậu học xong các kỹ năng của đặc công rồi để xem ai còn dám tới gây chuyện.
Bạn đang đọc bộ truyện Con Riêng Chỉ Muốn Học Tập tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Con Riêng Chỉ Muốn Học Tập, truyện Con Riêng Chỉ Muốn Học Tập , đọc truyện Con Riêng Chỉ Muốn Học Tập full , Con Riêng Chỉ Muốn Học Tập full , Con Riêng Chỉ Muốn Học Tập chương mới