TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Bạch Dã bó tay với con trai, chỉ ậm ờ cho qua rồi tắt máy.
Anh ngồi xuống nhìn khuôn mặt tròn tròn trắng mềm của con trai, bởi vì gần đây ăn nhiều mà đã béo ra không ít rồi, trông như một chú hamster ngậm đầy hạt trong miệng vậy.
Yêu thương sờ tóc bé con, anh hỏi:
“Con thích cô ấy làm mẹ con vậy à?”
“Thích ạ, mẹ mua đồ ăn cho con.”
“Chỉ vậy thôi?” Bạch Dã khó nén được nụ cười.
“Xem phim siêu nhân cùng con.”
“Và?”
“Chơi đuổi bắt với con…”
Lý do cũng đơn giản thôi, nhưng thật ra Bạch Dã biết Phương Tố Y rất kiên nhẫn với đứa trẻ này nên mới được yêu thích đến vậy.
Thật ra anh cũng có thiện cảm với Phương Tố Y, chẳng qua chỉ là thiện cảm, tương lai rất khó nói.
Điện thoại trên bàn của Phương Tố Y bỗng nhiên phát ra tiếng chuông.
Bạch Dã đi vào kiểm tra thì thấy có một cuộc gọi nhỡ, sau đó điện thoại lại rung rung.
Người bên kia dường như muốn gọi đến khi nào cô bắt máy mới thôi?
Cô gái trên giường nghe được âm thanh khá to nên nhíu mày, Bạch Dã không chần chừ mà ấn vào nút tắt âm.
Anh biết làm vậy là tự tiện động vào đồ của cô nhưng số điện thoại kia không lưu tên, sợ là quảng cáo.
Mà cho dù có người tìm Phương Tố Y thật thì tình trạng này của cô căn bản sẽ không nghe được.
Cùng lúc đó, ở một nơi khác, Vương Kính ngồi bệt dưới sàn nhà ôm chai rượu đã uống hết một nửa, tay không ngừng ấn vào màn hình rồi chửi rủa:
“Mẹ nó, sao không bắt máy? Sao em không bắt máy chứ?”
Thật lòng mà nói Vương Kính vẫn rất thích Phương Tố Y, cho nên hắn tuyệt đối sẽ không chia tay đơn giản như vậy đâu!
Trong phòng bếp, Bạch Thiên ôm chân của cha mình, vui vẻ hỏi:
“Ba ơi, ba đang nấu gì vậy ạ?”
“Mì ý.”
Một người đàn ông gà trống nuôi con suốt bao năm qua như anh, đương nhiên phải thủ sẵn trong mình những kỹ năng cần thiết này.
Bây giờ anh đã cho bảo mẫu nghỉ việc thì sẽ đảm đương luôn phần nấu cơm cho con trai!
Chờ đến khi Phương Tố Y tỉnh dậy, bên ngoài trời đã giăng đầy mây đen.
Hôm nay dự báo thời tiết nói nắng ấm, sao lại mưa rồi? Ôi, quan trọng là cô đến chăm trẻ mà lăn quay ra ngủ như thế này thật kỳ cục quá đi mất!
Phương Tố Y nhanh chân xuống giường, mở cửa bước ra ngoài.
Cô đi từ phòng ngủ ra sảnh liền ngửi được mùi thơm nức mũi, Bạch Thiên chạy bình bịch tới chỗ cô, hào hứng nói:
“Mẹ ơi, ba hôm nay nấu mì ý cho chúng ta đó, mau chuẩn bị ra ăn đi ạ.”
Gì cơ? Mì ý sao? Kinh ngạc qua đi, Phương Tố Y cúi xuống bế Bạch Thiên lên rồi ôm thằng bé vào trong bếp.
Bạn đang đọc bộ truyện Con Trai Của Bạch Tổng Muốn Gọi Tôi Là Mẹ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Con Trai Của Bạch Tổng Muốn Gọi Tôi Là Mẹ, truyện Con Trai Của Bạch Tổng Muốn Gọi Tôi Là Mẹ , đọc truyện Con Trai Của Bạch Tổng Muốn Gọi Tôi Là Mẹ full , Con Trai Của Bạch Tổng Muốn Gọi Tôi Là Mẹ full , Con Trai Của Bạch Tổng Muốn Gọi Tôi Là Mẹ chương mới