TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Hai bệnh nhân không chịu ngoan ngoãn uống thuốc, cô cũng không có biện pháp, chỉ có thể đi ra ngoài quán chuẩn bị mua mấy khối đường trở về, quay đầu liền thấy Lý Sở đang dẫn muội muội mua đồ.
Thấy cô, Lý Sở liền đem đồ vật trong tay để xuống quầy hàng, nắm tay muội muội đi tới.
" Ngươi không phải mới đi về sao?"
" Có chút việc" Cô không nói rõ, mua được đường liền đi về.
Đương nhiên Lý Sở cũng đi theo, thấy cô đi vào y quán, liền đoán được cái gì đó:" Tứ Bảo nhà ngươi thân thể còn chưa tốt sao?"
" Không chỉ nàng"
Cô cũng không rãnh nhiều lời, dù sao lát nữa vào y quán cũng sẽ rõ.
Một lúc sau đến y quán, mắt Tứ Bảo cùng Giang Thượng đang trông mong nhìn khối đường trong tay cô. Chị ngồi ở một bên bất đắc dĩ buồn cười.
Lý Sở đi theo phía sau vào y quán lúc này mới rõ, là Giang Thượng cũng bị bệnh, y không dấu vết chen đến bên cạnh cô, sau đó lặng lẽ dựa vào hướng chị. Chị không hề phát hiện còn cười cười với y.
Bị tỷ tỷ dẫn đi theo, Lý Niệm thấy Tứ Bảo liền nhấc chân chạy đến trước mặt nàng:" Tiểu tẩu tẩu"
Nhưng hiện tại Tứ Bảo còn bệnh, nàng chỉ học theo động tác thường ngày của cô xoa xoa đầu Lý Niệm, không có nói chuyện với nó. Lý Niệm cũng không ngại, liền chen ngồi chung cái ghế của nàng.
Bên cạnh Giang Thượng còn chưa biết nói, chỉ nha nha nha nhẹ kêu, nhưng Tứ Bảo sẽ a, nàng nhìn cô, vô cùng đáng thương hỏi cô:" Đường đâu?"
Cô giơ bao đường trong tay lên, không trực tiếp đưa cho nàng, mà đặt lên bàn:" Uống xong thuốc có thể ăn"
Nghe được vẫn là muốn uống cái thứ thuốc đắng kia, nàng liền không vui, hừ một tiếng quay đầu đi không để ý tới cô.
Cô không có lập tức đi qua dỗ nàng, mà là mở bao giấy ra, cầm một khối đường đưa cho Lý Sở, nói:" Ngươi cầm"
Tiếp đó đi lại vị trí của chị, tiếp nhận chén thuốc trong tay:" Lý Sở ngươi đem khối đường để bên miệng nàng, nhớ kỹ đừng có đút thật"
Lý Sở không hiểu nhưng vẫn làm theo lời cô, đem đường trong tay để kế bên miệng Giang Thượng, Giang Thượng vui vẻ há miệng; giây tiếp theo cô liền múc một muỗng thuốc đút vào miệng, đắng đến cả người run một cai1m khuôn mặt nho nhỏ đều nhăn lại, chẹp miệng liền khóc.
Lý Sở bị hành động của cô dọa sợ ngây người, còn chị ôm Giang Thượng nhẹ nhàng vỗ vỗ, Giang Thượng liền thu hồi ủy khuất.
Tiếp theo lại bị cô cùng Lý Sở hợp tác lừa gạt mấy lần, một chén thuốc liền thấy đáy, muỗng cuối cùng Giang Thượng thấy bên miệng là đường, đôi mắt nhỏ rối rắm một hồi lâu mới chậm rãi hé miệng, kết quả vẫn là một muỗng thuốc đắng, rốt cuộc cũng nhịn không được liền khóc lớn lên.
Cô không cho nó khóc lâu, tiện tay nhét khối đường vào trong miệng, quả thực ngừng tiếng khóc.
Lý Sở rất là bất ngờ, ngơ ngác mà cầm khối đường dụ dỗ Giang Thượng nhét vào trong miệng mình.
Đến lượt Tứ Bảo, nàng đã có kiến thức khi thấy toàn bộ quá trình cô lừa Giang Thượng, cho nên đã hạ quyết tâm, đợi chút nữa nếu cô làm nhu vậy, nàng liền sống chết không mở miệng, còn tức giận với cô.
Đáng tiếc cô cũng không có làm như vậy, chỉ là cầm lấy một cục đường trong bao giấy đưa cho Lý Niệm ngồi bên cạnh, tiếp đó bưng chén thuốc đưa tới trước mặt nàng, vô cùng đạm nhiên nói:" Ngoan ngoãn uống vào, bằng không ta liền đem tất cả đường cho Lý Niệm"
Vẻ mặt nàng đầy không thể tin tưởng, gương mặt bị bệnh còn phá lệ hồng nhuận đều bị tức giận mà phồng lên, hai mắt đẫm lệ nhìn cô, vô cùng khiếp sợ cùng tức giận.
Cô cũng không dao động, lại nói:" Uống xong rồi liền cho ngươi hết"
Tính tình Tứ Bảo bây giờ liền vô cùng quật cường, nàng chính là không uống, không tiếng động kháng nghị. Cô liền tiến lên nhỏ giọng bên tai nàng:" Nghe lời, ta đút ngươi uống, muội muội còn ngồi bên cạnh, trong lòng nàng sẽ chê cười ngươi"
Nói xong, khuôn mặt vốn đỏ rực của nàng giờ lại đỏ hơn, nàng nhìn thoáng qua Lý Niệm ngồi bên cạnh, lại nhìn bao giấy trong tay cô; vẻ mặt kiên định liền ôm chén thuốc trong tay cô lên uống.
Thuốc quá đắng, Tứ Bảo nuốt thật nhanh, liền sợ thuốc kia ở trong miệng một lát, mắt thấy chỉ cần uống vài ngụm liền uống xong, cuối cùng vẫn là bị sặc.
Cô vội vàng vỗ vỗ lưng nàng, Tứ Bảo vừa ho vừa duỗi tay mình muốn gỡ tay cô, nàng muốn ăn đường; cô thấy nàng còn đang ho khan làm sao dám cho nàng ăn đường, liền siết chặt lòng bàn tay lại, gấp đến độ hai tay nàng liền cùng gỡ ra.
Chờ Tứ hòa hoãn lại, lúc này cô mới đem bàn tay mở ra, để nàng lấy khối đường.
Đoàn người chờ đến giờ ngọ mới chuẩn bị về nhà, Lý Sở dẫn theo muội muội cùng ngồi xe ngựa đi tới Giang gia, Thục Vân cũng không nói gì, cô tự nhiên cũng sẽ không nhiều lời.
Về đến nhà, chị mang theo hài tử cùng Tứ Bảo dẫn đầu đi vào nhà, cô ngừng xe ngựa cũng không vội về phòng, mà là biểu tình lạnh lùng đứng ở cửa chờ cái gì đó, Lý Sở không hiểu đứng bên cạnh.
Không chờ bao lâu, một chiếc xe ngựa bình thường từ chỗ ngoặt hiện ra, sau đó vững vàng ngừng ở trước cửa nhà Giang gia, không chờ thấy mặt người trên xe xuống, cô quay đầu nói với Lý Sở:" Ngươi đợi ở đây"
Nói xong để y ở cửa, còn mình thì đi vào phòng.
Chị ở trong phòng ôm Giang Thượng đang ngủ, Tứ Bảo cùng Lý Niệm chơi ở trong sân, cô tiến vào dắt Tứ Bảo:" Tứ Bảo ngoan, dẫn muội muội về phòng chơi đi"
Sau đó lại để chị ôm người theo nàng đi vào phòng cô.
" Xảy ra chuyện gì?"
Chị có thể nhận ra có chuyện xảy ra, ngoài miệng hỏi một câu nhưng vẫn theo ý cô ôm hài tử vào phòng cô.
" Tỷ để Giang Thượng ở chỗ này, cho Tứ Bảo xem một lát" Cô nhìn khuôn mặt nhỏ của nàng còn phiếm hồng, dặn dò:" Tứ Bảo cùng muội muội ở trong phòng nhìn Tiểu Thượng, được không?"
Bạn đang đọc bộ truyện Cục Cưng Ngốc Nữ Tiểu Kiều Thê tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cục Cưng Ngốc Nữ Tiểu Kiều Thê, truyện Cục Cưng Ngốc Nữ Tiểu Kiều Thê , đọc truyện Cục Cưng Ngốc Nữ Tiểu Kiều Thê full , Cục Cưng Ngốc Nữ Tiểu Kiều Thê full , Cục Cưng Ngốc Nữ Tiểu Kiều Thê chương mới