TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo QuânTôi vốn là con người rất kiên cường, tự lập.
Không phải tôi mà mọi người đều đánh giá tôi như thế.
Năm tôi lên cấp 3, tôi dọn ra ngoài sống.
Tôi dành thời gian vừa đi học vừa làm thêm kiếm tiền đóng học.
Chẳng phải vì hoàn cảnh hay xích mích với gia đình, mà là khi tôi sống dưới căn nhà bố mẹ tôi để lại, tôi lại càng nỗ lực sống hơn bao giờ hết.
Chính vì vậy tôi mới thấu hiểu từng đồng tiền chúng ta kiếm được đều do mồ hôi công sức của mình mà ra, có khổ cực mới hạnh phúc được.
Năm mẹ tôi đi lấy chồng, bà đã dọn khỏi Văn gia. Cùng với cha tôi mua một căn nhà trên tầng 2 một khu tập thể không quá nhỏ, nhưng không bao lâu, cha tôi qua đời.
Năm tôi 15 tuổi, mẹ cũng đi theo cha.
Có lần tôi đã nghĩ mẹ có phải vì sinh mình ra muộn mà sức khỏe không tốt không? Nếu như chỉ có mình anh thì tốt hơn rồi.
Và...rất nhiều lần suy nghĩ như thế. Nhưng sau đó, tôi lại càng cố gắng hơn, nghĩ về mẹ, và nghĩ về cha.. đang ở trên trời nhìn tôi.
Tôi càng phải sống thật tốt.
Hằng ngày tôi đi học sáng, chiều được nghỉ 2-3 buổi, thường tôi sẽ đi làm buổi tối, sau đó học bài và đi ngủ.
------------------------------------------------------------------------------------------------
Hôm nay là một buổi học bình thường.
Nắng chói chang chiều rọi từng góc lớp.
Mấy buổi đầu, chúng tôi phải ôn lại những kiến thức cơ bản của lớp 9, nên cũng khá nhàn.
"Renggg..."
Chuông kêu hết tiết học, lớp tôi như vừa bị một trận lũ quét qua, gục ngã toàn bộ.
Sau một tiết học toán cảm giác như tảng đá nghìn tấn đè nặng lên vai.
Cậu ta ngồi bên cạnh tôi, thản nhiên đeo tai nghe, mắt dưỡng thần
Nhìn kỹ thì đúng là cậu ta không có điểm gì đáng chê.
Sống mũi cao, mắt đen, sâu thăm thẳm, khuôn mặt bảnh trai thu hút người khác, trên trán có dán băng cá nhân.
Đúng kiểu ngầu soái ca..
Nói đến đây, cũng chẳng biết thế nào, oan gia thật.
Nhà cậu ta thuê ở ngay bên cạnh nhà tôi.
Có lần tôi lúc tôi đi ra khỏi nhà, quên khóa cửa, cậu ta mặt ngái ngủ lên tiếng nhắc tôi:
"Cửa không khóa?"
À thì ra cậu ta cũng nói được nhiều hơn một từ!
Một buổi tối làm về muộn, quên thu quần áo, vội vàng chạy hộc máu về thu cũng thấy cậu ta có lòng tốt thu hộ.
Bạn đang đọc bộ truyện Cúc Họa Mi Và Mùa Hạ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cúc Họa Mi Và Mùa Hạ, truyện Cúc Họa Mi Và Mùa Hạ , đọc truyện Cúc Họa Mi Và Mùa Hạ full , Cúc Họa Mi Và Mùa Hạ full , Cúc Họa Mi Và Mùa Hạ chương mới