TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Một khi cầm súng có nghĩa là cô lại muốn trở về những ngày tháng mưa bom bão đạn ấy.
Hiện tại cô ở lớp cấp dưỡng rất tốt, tại sao phải cầm súng lại lần nữa chứ?
Hơn nữa, kế hoạch của cô ở chỗ Nhiếp Thành Thắng đã thực hiện được bảy tám phần rồi, tất cả đã được chuẩn bị xong, chỉ còn thiếu thời cơ mà thôi.
Bây giờ cô đã không còn lý do gì để cầm súng nữa.
Nếu muốn rời khỏi tất cả thì cô phải lặng lẽ ở lại lớp cấp dưỡng, nhìn Nhiếp Thành Thắng rơi vào vực thẳm, cuối cùng chờ thêm ba năm nữa, tất cả sẽ kết thúc hoàn toàn.
Nhiếp Nhiên thất thần nhìn chằm chằm vào khẩu súng màu đen trên bàn, trong lòng không ngừng nói với bản thân.
Nhưng cô không biết được rằng lúc này tâm trạng của mình băn khoăn biết nhường nào, thậm chí hai tay để dọc cơ thể còn khẽ run lên.
Thậm chí còn không biết, xung quanh thật ra có rất nhiều người đã dừng bắn súng nhìn cô.
“Tuy có lệnh của sư đoàn trưởng, nhưng nếu cô tiếp tục lãng phí thời gian không cầm súng thì ra ngoài!” Lâm Hoài đi tới bên cạnh Nhiếp Nhiên, lạnh lùng nói với cô.
Nhiếp Nhiên bừng tỉnh, nhìn đi nhìn lại khẩu súng nằm im lặng trên bàn, hít một hơi thật sâu, cuối cùng vẫn đưa tay ra.
Có điều, lúc ngón tay sắp tiếp xúc với cây súng lạnh băng kia, cô lại đột nhiên thu tay về, đồng thời dứt khoát quay người bỏ đi.
Lâm Hoài thấy dáng vẻ chạy trốn đó của cô, không nhịn được mà cười khẩy, cái gì mà bộ đội dự bị, rốt cuộc vẫn là nữ binh, yếu ớt quá thể, thật sự tới giờ khắc quan trọng chẳng phải vẫn đào ngũ đó sao?
“Nhìn cái gì mà nhìn, không chịu luyện tập, tương lai có phải cũng muốn làm lính đào ngũ đúng không?” Lâm Hoài lại gầm lên một tiếng với đám người kia.
Đám binh lính vội vàng giương súng, ngắm chuẩn, và bắn.
Nhiếp Nhiên đã đi ra khỏi phòng tập luyện nghe thấy tiếng quát ở bên trong truyền ra, theo sau đó là tiếng súng thì ngưng bước chân lại, cuối cùng nắm chặt đấm tay sải bước tiếp tục đi ra ngoài.
Trong vỏn vẹn một ngày, tin tức Nhiếp Nhiên không chịu cầm súng đã truyền tới tai Nhiếp Thành Thắng.
Sáng ngày hôm sau Nhiếp Thành Thắng lập tức gọi Nhiếp Nhiên vào phòng làm việc.
Nhiếp Nhiên mới vừa bước vào cửa thì một tiếng đập bàn rõ to đã vang lên, làm người khác giật mình.
Cái cốc cũng vì chịu lực chấn động mạnh mà lật úp trên bàn, nước chảy hết ra ngoài.
“Con làm gì vậy! Tại sao không đi tập luyện?” Nhiếp Thành Thắng tức giận nhìn về phía Nhiếp Nhiên.
“Con không cầm được.
Bạn đang đọc bộ truyện Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân, truyện Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân , đọc truyện Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân full , Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân full , Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân chương mới