Đến tập đoàn làm việc, Hoàng My muốn bắt taxi nhưng Vũ Từ cứ khăng khăng đòi chở cô đi tại cô là bạn gái của anh.
Vũ Từ cũng chuyển địa bàn làm việc đến tập đoàn Hạ thị luôn.
Trong phòng phó chủ tịch, có bốn con người đang làm việc rất chăm chỉ.
Gồm: Dương Kiều - Hạ phó tổng, Vũ Từ - Đoàn tổng, cô Khanh - thư kí của Hạ phó tổng, anh Khâm - thư kí của Hạ tổng.
Việc của Hoàng My hôm nay cũng khá nhiều, cũng chỉ là xử lí văn kiện và vài thứ linh tinh.
Dương Khắc nằm viện nên việc của Dương Khắc cũng giao lên đầu Hoàng My.
Vũ Từ cũng phải xử lí việc tập đoàn nên ngồi trên sofa bấm bấm máy tính.
Nhưng công việc không gọi là nhiều nên rất nhanh đã xong.
- Có cần anh giúp không? - Vũ Từ nhìn sang gương mặt chăm chú của Hoàng My.
Hoàng My cũng không biết sao Vũ Từ đột nhiên xưng hô như vậy nhưng dù gì cũng bị gắn mác bạn gái rồi, cô cũng nhỏ tuổi hơn anh nên thôi.
Chịu khó nhẫn nhịn.
Hoàng My toan lắc đầu nhưng bản tính lười trỗi dậy, cô gật đầu lia lịa.
Vũ Từ cười rồi tiến đến bàn làm việc của cô.
Hai người ăn ý làm việc, quăng cục bơ cho vợp chồng nhà thư kí.
Hai thư kí cũng mặc kệ mà ra ngoài để lại không gian riêng tư cho hai người cao cấp này.
Lát sau, công việc cũng đã hoàn thành.
Hoàng My vui vẻ ngả người ra sau.
Vũ Từ đỡ ghế để cô không bị ngã.
- Em có muốn đi chơi đâu không? Nhắc đến chơi làm Hoàng My nhớ đến Thiên Duyên Kiếm.
Cô nhớ cái khoang chứa nhà mình quá đi.
- Em muốn đi sắm đồ một chút.
- Anh sắm cho em chưa đủ sao? - Vũ Từ bật cười.
- Vũ Từ! Anh đừng có chọc em.
- Hoàng My đột nhiên muốn đi mua sắm thôi, cô có linh cảm rằng sẽ có chuyện gì thú vị lắm.
- Được rồi.
Kiều Nhi muốn đi mua sắm, anh liền dẫn em đi mua.
- Vũ Từ một mạch vác Hoàng My lên vai.
- Kiều Nhi gì chứ! Mau thả em xuống.
- Hoàng My vùng vẫy.
- Vâng vâng, anh thả ngay.
- Miệng nói một đằng nhưng làm một nẻo, Vũ Từ bế Hoàng My xuống theo kiểu công chúa mà đi tiếp.
Giữa một quãng đường dài đến bãi đỗ xe, nhân viên thấy gương mặt tươi tỉnh, vui vẻ của Đoàn tổng khi ôm mỹ nhân.
Và mỹ nhân thì đang ngượng ngùng che gương mặt đỏ chót của mình.
Một lát sau, một người hờn dỗi và một người dỗ dành cùng nhau đến trung tâm thương mại.
- Kiều Nhi...! Đừng giận nữa.
Anh mua đồ cho em, mua cho em hết.
- Vũ Từ vừa đi vừa làm trò để dỗ dành cô vợ đang hờn dỗi.
- Em cũng tự mua hết được! Không cần anh! - Hoàng My gạt Vũ Từ qua một bên rồi tiến vào một shop đồ nam gần đó.
- Kính chào quý khách, quý khách muốn...! Nhân viên đang niềm nở thì ngừng tiếng nói.
Hai "con người" kia vừa vào shop vừa phát cơm tró làm các nhân viên FA tức muốn chết.
Hoàng My kéo Vũ Từ dạo quanh shop đồ đó, ướm thử vài cái lên người anh.
- Anh đi thử đi.
- Hoàng My quăng cái áo sơ mi mình cảm thấy ưng ý nhất lên người Vũ Từ rồi chỉ vào phòng thay đồ.
Vũ Từ hơi nghi hoặc rồi cũng ngoan ngoãn cầm áo bước vào phòng thay.
Một nhân viên nữ bỗng nhiên tiến đến toan mở cửa phòng ra thì đã bị một bàn tay xinh đẹp chặn lại.
- Chị có yêu cầu gì có thể nói với em.
Đừng tự tiện mở cửa khi khách đang thay đồ như vậy.
Bất lịch sự lắm.
- Hoàng My nhướng mày, cầm lấy tay đang trên nắm cửa của nhân viên nữ hất ra.
- Cô...! Hoàng My cười.
Cô không cần biết cô nhân viên này đã làm thế với bao nhiêu khách.
Cô chỉ cần biết là động đến người đàn ông của cô thì gia đình nên thắp nhang đi là vừa.
- Có thể giúp em gọi quản lí không? - Hoàng My tiến đến gần một nhân viên gần đó, nở nụ cười tự nhiên.
- Vâng.
- Vốn dĩ nhân viên ở đây cũng không ưa gì cô ta, người nhân viên được hỏi rất nhanh gật đầu và rời đi.
- Cô nghĩ tên quản lí đó có thể làm gì được tôi...!! - Cô nhân viên nhân lúc Hoàng My không ở gần liền mở toang cánh cửa phòng thay đồ của Vũ Từ.
Khung cảnh bên trong lộ ra, chàng trai với thân hình cao lớn đang cởi trần, 6 múi đầy đặn.
Vũ Từ đang nhìn gương vuốt tóc thì thấy cửa mở.
Anh nhíu chặt cặp mày, đưa ánh mắt nhìn xác chết để nhìn nữ nhân viên đang ngơ ngác, si mê ngắm thân hình của mình.
Nụ cười đã tắt, đằng sau nước mắt~...Nụ cười đã tắt, Hoàng My bước đến chắn trước mặt Vũ Từ, giơ tay tát vào mặt nhân viên nữ kia một cái đau điếng.
Tiếng "chát" vang dội khiến các nhân viên nữ đang đờ đẫn và các nhân viên nam đang ganh tị tỉnh lại.
- Em nghĩ anh nên tiếp tục thay đồ.
- Hoàng My quay về phía Vũ Từ, nở nụ cười nhàn nhạt.
Vũ Từ thu ánh mắt sát khí, khẽ gật đầu.
Gương mặt cô càng có ý cười, khoé môi không tự chủ giương cao lên một chút.
...____________________...! _________**Góc trò chuyện cùng tác giả** Thứ tư, ngày 12 tháng 5 năm 2021 Thời gian đăng: 0 giờ 0 phút Ad quên mất ghi phần này, nên bạn nào lỡ lướt qua rồi thì thôi vậy.
Hôm nay ad sẽ được trả môn khó nhất, không phải toán, Văn, Anh mà là Vật Lí ạ.
Ad không làm được nhiều.
Muốn khóc quá!
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!