Triệu Tuân bị giam lỏng như vậy là bởi vì ông ta là nhân vật rất quan trọng.
Thông tin trong tay ông ta có liên quan tới toàn bộ cách sắp xếp thông tin trên toàn cầu, ai có thể nắm được tư liệu mà ông ta có trong tay, có thể nắm được toàn quyền quyết định.
Vương quyết định giam lỏng cũng là muốn bảo vệ ông ta.
Tuy không thể rời khỏi biệt thự độc lập này nhưng cuộc sống của ông ta rất tốt.
Ngoài việc không thể rời đi, thì cũng không có gì bất tiện.
“Chính là nơi này.”
Ảnh Tử chỉ vào biệt thự độc lập trước mặt, nói: “Trong khoảng thời gian này, Triệu Tuân đã bị cô lập với thế giới ở đây, hơn nữa là bí mật được đưa tới đây, chưa từng tiếp xúc với thế giới bên ngoài. Cho dù bên ngoài kia rối loạn như thế nào, ông ta cũng không biết”
“Ừm, đi xem”
Giang Cung Tuấn gật đầu, đi về phía biệt thự độc lập trước mặt.
Biệt thự này hầu như không có người bảo vệ,
Anh mở cửa bước vào.
Vừa bước vào, một thanh kiếm sắc bén liền chạm vào ngực anh.
Tốc độ xuất kiếm của người này rất nhanh, nhưng Giang Cung Tuấn nhất thời bất cẩn, không kịp né tránh.
“Ông Lịch, đây là Giang Cung Tuấn”
Ánh Tử bước vào đúng lúc nói: “Là Vương phái tôi tới, nhất định phải đưa Triệu Tuân về nước”. . truyện ngôn tình
Giang Cung Tuấn nhìn người đàn ông cầm kiểm trước ngực mình.
Đây là một ông già.
Ông ta khoảng sáu mươi tuổi, tóc ngắn, để râu, mặt tròn, mặc một bộ đồ màu xám, đôi mắt sắc lẹm và nét mặt dữ tợn.
Nghe vậy, ông ta mới cất thanh trường kiểm đi, nhưng ánh mắt vẫn ở trên người Giang Cung Tuấn.
Tuy ở Myanmar nhưng những chuyện xảy ra trong nước ông ta đều biết.
Trong khoảng thời gian này, có quá nhiều tin đồn liên quan tới Giang Cung Tuấn.
Thân là đại ca, ông ta không muốn biết cũng khó.
Ảnh Tử giới thiệu nói: “Giang Cung Tuấn, đây là Hình Lịch, cũng là đại ca, đồng thời là cấp dưới trung thành nhất của Vương. Sở dĩ Vương có thể ngồi vững ở vị trí này mấy trăm năm không phải ông Cao hay ông Trạch ở phía sau giúp đỡ mà bởi vì sự có mặt của Hình Lịch. Ông ấy là một cường giả, hơn nữa còn là một cường giả chân chính, cũng đã bước vào cảnh giới thứ tám. Nhưng ông Lịch vẫn luôn chưa từng lộ diện với bên ngoài”
“Xin chào”
Giang Cung Tuấn nhẹ nhàng gật đầu.
Sau khi Hình Lịch ra tay, ông ta cũng biết được người trước mặt mình là một cao thủ.
Nếu không, với thực lực hiện tại, cho dù là bất cẩn, nhất định cũng không thể nhất thời phản ứng được.
“Giang Cung Tuấn, tôi đã từng nghe nói về cậu”
Hình Lịch nhìn Giang Cung Tuấn, trên mặt mang theo lửa nóng, vẻ mặt hưng phấn nói: “Thật sự muốn đánh với cậu một lần”
Giang Cung Tuấn cười nhạt một tiếng, nói: “Tuy ông đã bước vào cảnh giới thứ tám rất mạnh, trước đó có thể chạm kiếm trước ngực của tôi chỉ là do tôi nhất thời bất cẩn. Nếu như thật sự muốn ra tay, ông căn bản không phải đối thủ của tôi.”
Giang Cung Tuấn đúng là điên rồi.
Tuy nhiên, anh thật sự có thể nói ra những lời kiêu ngạo như vậy.
Một võ giả đã đạt tới cảnh giới thứ tám, cho dù là muốn đánh chết cũng chỉ là chuyện nhất thời.
Khi nghe Giang Cung Tuấn nói điều này, Hình Lịch đột nhiên không vui.
Trên mặt mang theo vẻ bất mãn, ông ta lạnh lùng nói: “Đúng là một kẻ tự cao tự đại. Nếu là Vương đã cho người đến đây, đương nhiên tôi cũng sẽ thả người, nhưng trước tiên cậu phải hỏi thanh kiếm trong tay tôi trước. Nếu như có thể đánh bại tôi, hôm nay có thể đưa người đi.”
Nói xong liền giơ thanh kiếm lên chỉ vào Giang Cung Tuấn.
Ánh sáng trên thanh kiểm cũng chợt lóe lên.
Oanh.
Cánh cửa phía sau Giang Cung Tuấn lập tức vỡ tan, mà một số cây đại thụ ngoài cửa cũng bị nhổ bật gốc.
Trước khi xuất kiếm đã có sức mạnh khủng khiếp như vậy.
Giang Cung Tuấn cười nhạt.
Nhìn về phía Hình Lịch, cười nói: “Được rồi”
“Một trận chiến ở phía sau núi.”
Hình Lịch để lại một câu thân thể nhanh chóng biến mất rời khỏi biệt thự độc lập.
Giang Cung Tuấn theo sát phía sau.
Phía sau ngôi biệt thự độc lập là một dãy núi.
Vào lúc này, trên núi.
Hình Lịch đứng ở trên một cây đại thụ cao hơn mười mét, hơi thở trên người ông ta vô cùng mạnh.
Hơi thở này ảnh hưởng đến bốn phía xung quanh, khiến cho những chiếc lá rụng trên mắt đất cũng bay lơ lửng trên không trung.
Giang Cung Tuấn đứng cách ông ta hơn hai mươi mét.
Nhìn thấy những gì diễn ra xung quanh Hình Lịch, khóe miệng anh khẽ nhếch lên để lộ ra một nụ cười thản nhiên.
Ảnh Tử cũng đã đuổi theo tới nơi.
Anh ta muốn nhìn xem, Giang Cung Tuấn hiện tại mạnh đến mức nào.
Hình Lịch là sự thúc của anh ta, anh ta biết sức mạnh của Hình Lịch.
Hình Lịch lại nói: “Lục hợp kiếm là tuyệt chiêu độc nhất vô nhị của tôi, không nói tới thiên hạ vô địch, cũng được coi là nhất thiên hạ, lại dễ dàng bị cậu đỡ được. Mà tôi cũng không thể nhìn rõ được tốc độ xuất kiếm của cậu. Đây không phải là thiên tuyệt thập tam kiếm, đây là kiếm thuật gì? Tại sao lại có thể mạnh như vậy?”
“Mạnh?”
Giang Cung Tuấn nhỏ giọng nói lại.
Đã có lần anh bị đánh tới thương tích đầy mình. Hiện tại, có người lại nói kiếm thuật của anh rất mạnh.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!