Hai người ăn xong cơm tối thì đi công viên tản bộ, hôm trước tuyết còn không có mà trời hiện tại lại xuất hiện những trận tuyết nho nhỏ, Trịnh Đan Ny kéo cánh tay Trần Kha vừa đong vừa đưa, đằng sau lưng một đường hiện rõ dấu chân của cả hai. "Chị ngày đó vì cái gì đột nhiên lại gửi cảnh tuyết cho em vậy" "Liền thấy đẹp...Chỉ muốn gửi em xem cùng thôi" Trịnh Đan Ny cười cười không có ý vạch trần chị nhà "À ra là vậy nha" Tuyết càng lúc càng rơi nhiều hơn, đua nhau rơi trên tóc cùng bả vai của hai người. "Kha Kha, chúng ta cứ như này tiếp tục đi có phải sẽ đi cùng nhau tới đầu bạc hay không?" "Nhất định như vậy"
"Em yêu chị" Trần Kha dừng bước, thay Trịnh Đan Ny phủi đi tuyết rơi trên vai em "Chị không phải là người giỏi biểu đạt, thời gian tụi mình còn nhiều, em muốn có bao nhiêu yêu, muốn bao nhiêu cảm động chị sẽ chậm rãi cho em tất cả." "Chị yêu em", Trần Kha nghiêng người nhẹ nhàng hôn lên đôi môi lạnh của Trịnh Đan Ny. Trần Kha một khi quyết định chuyện gì đó thì không ai có thể thay đổi được, cũng giống như bốn năm kia nhất định ở nước lạ xa xôi không chịu về, vậy nên Trần Kha kiên định bỏ đi cái suy nghĩ kia quyết định chọn yêu Trịnh Đan Ny như này có biết bao nhiêu dụng tâm. Ngươi không nói, ta không hỏi. Coi như là bí mật nhỏ của hai người đi.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!