TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Hàng Châu đang vào mùa mưa.
Những cơn mưa cuối mùa ở xứ này cứ kéo dài dai dẳng, phủ lên bóng dáng đơn bạc của Đường Tố Nhiên.
Chiếc xe lướt qua tạo thành một làn sóng hắt lên người cô gái đang run rẩy vì lạnh.
Người đàn ông bước xuống từ chiếc xe đắt tiền, anh cũng không che ô, chỉ im lặng nhìn cô.
"Nghiêm..."
"Cô Đường, xin hãy gọi tôi là Lục tiên sinh." Giọng nói của người đàn ông xa vắng, còn lạnh hơn cơn mưa đầu đông.
"Không biết cô Đường đến đây tìm tôi có việc gì?"
Sự xa cách nhạt nhẽo này dội vào lòng Đường Tố Nhiên, dọa cô hoảng sợ lùi về sau ba bước.
Cô hé miệng, nhưng cơn khó thở ập đến khiến cô làm thế nào cũng không mở được lời.
"Anh từng nói anh sẽ tin em.
Trường An là em gái anh, cũng là em gái của em.
Con bé cùng lớn lên với em.
Lục Nghiêm..."
Tiếng nói của cô phảng phất có tiếng những hạt mưa vụn vỡ.
"...!Làm sao em có thể bỏ mặc con bé đến chết được? Làm sao em có thể gây tai nạn rồi bỏ trốn được?"
"Nhưng cô đã làm rồi không phải sao?" Mũi giày của Lục Nghiêm tiến đến gần Đường Tố Nhiên.
"Ngay cả bản thân cô cũng không nhớ chuyện gì xảy ra đêm ấy nữa.
Cô còn muốn tôi tin tưởng cô như thế nào đây? Tôi làm chồng đã thất bại, chẳng lẽ nào Trường An đã chết rồi, kẻ làm anh như tôi lại bảo vệ người đã hại chết nó ư?"
"Em thật sự không nhớ." Đường Tố Nhiên mặt kệ những hạt mưa đang quất vào mặt mình.
Giọng cô như lạc đi, nghèn nghẹt.
"Cô còn không biết gì nữa? Không biết tại sao cô lại mang thai, trong khi chúng ta còn chưa kết hôn đúng không?"
Đoàng.
Sét rạch trên trời, chói lóa.
Ánh chớp như bức tường rào vô hình ngăn giữa hai người, mỏng manh, nhưng không thể nào kháng cự.
Cơn mưa ngày càng nặng hạt.
Mà Đường Tố Nhiên thì gần như ngã quỵ.
Lời nói của anh vẫn điềm nhiên như thế mà sắc lạnh như dao, từng câu từng chữ cứa vào da thịt cô:
"Tin cô? Ngay cả người đàn ông sắp cùng cô tiến vào lễ đường cô còn tàn nhẫn g!ết chết hắn ta.
Ở đây...!Ở đây...!Ở đây nữa...!Cô đâm vào người hắn, chỗ nào trên người hắn cũng có vết thương.
Hắn chết rồi.
Chết rồi thì làm sao tin cô được nữa? Lục thiếu phu nhân?"
"Hắn chết rồi.
Chết rồi thì làm sao tin cô được nửa hả Lục thiếu phu nhân?"
"Hắn chết rồi!"
"Lục thiếu phu nhân..."
"Tố Nhiên...!Tố Nhiên...!Con có nghe dì đang nói gì không hả?"
"D...Dạ...?"
Đường Tố Nhiên tỉnh khỏi giấc mộng.
Ngoài trời vẫn đổ cơn mưa, nhưng không có phố xá tĩnh mịch, không có chiếc xe đắt tiền, không có cả...!giọng nói của anh.
Thì ra tất cả là ác mộng.
Tay Đường Tố Nhiên run lên.
Cô cầm cốc cà phê đưa lên miệng uống một hớp lớn, không để ý đến miệng mình đã bị bỏng rát vì nước nóng.
So với nỗi đau cắt da cắt thịt hôm ấy, so với sáu năm đằng đẵng ở trong tù.
Điều này đâu có nghĩa lí gì.
"Con nghĩ kĩ lời dì nói chưa?" Dì Hảo, người phụ nữ vừa gọi giật giọng, nắm lấy bàn tay của Đường Tố Nhiên, vuốt v3 với vẻ thèm thuồng.
"Tuổi xuân của người con gái có bao nhiêu lâu đâu.
Mẹ con giờ lại đang nằm viện không thể chủ trì cho con được.
Bạn đang đọc bộ truyện Đánh Cắp Nhân Duyên tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đánh Cắp Nhân Duyên, truyện Đánh Cắp Nhân Duyên , đọc truyện Đánh Cắp Nhân Duyên full , Đánh Cắp Nhân Duyên full , Đánh Cắp Nhân Duyên chương mới