TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Sau khi Trương Diệu nhắc nhở, biểu tình của Bùi Yến chậm rãi thả lỏng, hắn lùi sang một bên.
Bùi Yến mở miệng biểu đạt mình không thích Lưu Vinh:
- Hắn, không thích.
Trương Diệu đẩy Bùi Yến sang bên, gật đầu hờ hững đáp:
- Rồi rồi, tôi biết.
Lưu Vinh lúng túng giữ tư thế giơ tay định vỗ vai Trương Diệu, gã khựng nửa ngày mới chậm rãi buông xuống, tay co thành nắm đấm.
Lưu Vinh tiếp tục bảo:
- Dù sao thì chúng ta vừa mất đi nhiều đồng bạn, lúc này càng nên giúp đỡ nhau, ở chung mà không phải tách ra.
Nếu các người đi thì mọi người càng trở nên nguy hiểm hơn.
Chỉ cần các người ở lại, tôi sẽ càng cố gắng bảo vệ mọi người an toàn, chăm sóc cho mọi người.
Hãy tin tôi, đừng lo lắng, sợ cái gì, dù không có đội cứu viện đến thì tôi vẫn sẽ bảo vệ các người thật tốt.
Tại sao các người cứ muốn đi?
Hai người muốn đi có thể lực tốt nhất trong đoàn, là thanh niên thân thể rắn chắc nhất.
Vì điều đó, Lưu Vinh càng không muốn, cũng không hiểu vì sao bọn họ không chấp nhận gã dẫn đầu, ích kỷ muốn ra đi.
- Từ khi nào tôi muốn đi cũng không được?
Trương Diệu nghe Lưu Vinh nói càng lúc càng bực mình.
Trương Diệu vốn không thích nghe người ta dạy đời, mấy ngày nay vì tình huống đặc biệt nên anh nhịn lâu rồi.
Bây giờ Trương Diệu muốn đi mà không cho, cứ muốn xua mọi người tụ tập lại một chỗ quản lý, anh thấy khó chịu.
Lưu Vinh vẫn nghi hoặc hỏi:
- Bây giờ là thời kỳ đặc biệt, tại sao anh ích kỷ chỉ nghĩ cho mình? Anh nên nghe theo tôi nói!
- Chúng ta vốn không quen biết nhau, là cá thể tự do, không ai trông nom được ai! Anh muốn làm gì là chuyện của anh! Tôi thích thế nào là chuyện của tôi!
Trương Diệu cảm giác ngọn lửa trong lòng bị Lưu Vinh, cái tên nóng đầu không biết có logic kỳ lạ gì, chắc đầu óc bị cửa máy bay kẹp chọc giận, lửa cháy phừng phực.
Triệu Tường Quốc thấy mùi thuốc súng ngày càng nồng, gã luôn đứng mặt sau cười tủm tỉm nhấc chân bước ra.
Triệu Tường Quốc khoát tay ý bảo hai bên đừng nói chuyện.
Triệu Tường Quốc xoa dịu Lưu Vinh:
- Chú em Lưu à, đừng kích động quá.
Bọn họ muốn đi, chú em có khuyên cũng không được, cứ tùy bọn họ đi.
Nhìn hai người này không phải loại dễ nghe lời, không chừng ở chung sẽ chọc tai họa gì, chẳng bằng để bọn họ đi.
Triệu Tường Quốc âm thầm phỏng đoán Trương Diệu, Bùi Yến, gã khuyên bảo Lưu Vinh cảm xúc càng lúc càng kích động
Lưu Vinh há mồm:
- Anh hai Triệu, không phải vậy, hãy nghe tôi nói...!
Trương Diệu liếc Lưu Vinh, nói:
- Xem đi, người khác không phản đối chỉ có anh là lải nhải mãi.
Trương Diệu vác bao da thú lên lưng, bộ dạng quyết đi ra ngoài.
Thấy Trương Diệu, Bùi Yến chuẩn bị đi, Kha Diệc Xảo nhanh chóng ôm túi hành lý đã cứu mạng cô chạy chậm đến sau lưng hai người.
Kha Diệc Xảo cúi đầu đi, bỗng nhiên có một bàn tay chắn đường.
Kha Diệc Xảo nhìn chằm chằm cánh tay đàn ông có dấu vết năm tháng nhưng bảo dưỡng rất tốt, mu bàn tay mọc lông đen rậm, cô thấy rõ từng cọng lông.
Kha Diệc Xảo chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn người ngăn cản mình, đó là bác Triệu luôn thích cười híp mắt.
Kha Diệc Xảo khẽ kêu:
- Bác Triệu.
Kha Diệc Xảo cúi đầu nhìn cánh tay to khỏe chắn đường.
Triệu Tường Quốc cười hiền hỏi:
- Bé Kha định đi đâu?
Bởi vì cười khiến hai khóe mắt Triệu Tường Quốc nhăn vết chân chim, mắt híp lại sắp không thấy con ngươi nhìn chằm chằm vào Kha Diệc Xảo.
Lúc này Triệu Tường Quốc cười đến quái dị, đáng sợ.
- Con...!Con...!
Kha Diệc Xảo cảm giác ánh mắt bác Triệu nhìn mình như con rắn to lạnh băng, trơn mềm bò trên người, làm người ta sợ hãi, buồn nôn.
Bạn đang đọc bộ truyện Đảo Dị Chủng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đảo Dị Chủng, truyện Đảo Dị Chủng , đọc truyện Đảo Dị Chủng full , Đảo Dị Chủng full , Đảo Dị Chủng chương mới