TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Trước giờ Lâm Lăng luôn luôn là học sinh ưu tú trong mắt của thầy cô giáo.
Thành tích cậu cao lại hiểu chuyện, không quậy phá.
Cậu là lớp trưởng được chủ nhiệm lớp vô cùng yêu thích; cậu lại là bé trai quá mức xinh đẹp, mấy bạn nam thích gọi cậu là vợ nhỏ, bạn học nữ thì lại không muốn theo đuổi cậu, mấy cô nàng chỉ cảm thấy động tâm với cậu sẽ mang đến cảm giác tội lỗi.Nhưng bọn họ lại không biết trong album bí mật của cậu học sinh ưu tú này cất giấu rất nhiều ảnh cậu trần truồng mang tai mèo, làm ra những tư thế lộ liễu; họ cũng không biết trên đầu giường của bạn học ưu tú này có đặt thật nhiều món đồ chơi người lớn.
Tiết thứ hai của chiều thứ hai là tiết tự học, Lâm Lăng theo thói quen lên bục ổn định lớp học, sau đó thì quay lại chỗ ngồi chờ thấy giáo chủ nhiệm vào lớp.
Bạn cùng bàn của Lâm Lăng tên là Lục Nhiên, là một bạn nữ có vóc dáng rất cao.
Lục Nhiên thấy cậu ngồi vào chỗ đã lập tức dùng khuỷu tay nhẹ nhàng chọt chọt cậu, cái miệng dán sát vào tai Lâm Lăng, nhỏ giọng nói: "Này, tôi nghe nói hôm nay có học sinh chuyển trường tới đó."
Lâm Lăng nghiêng người qua, hai cái đầu chụm sát lại, cậu đè thấp giọng đáp lại cô: "Ừm."
Lục Nhiên nói: "Đã lên cấp ba rồi mà còn chuyển trường làm gì nhỉ? Sao hồi cấp một cấp hai không chuyển, bây giờ sắp thi đại học rồi mới chuyển?"
"Hình như là do hộ khẩu ở bên này thì phải, cần phải đến đây thi.
Hồi nãy tớ có đến văn phòng, nhìn thấy cậu ta rồi."
Lục Nhiên hưng phấn hô lên: "Cậu nhìn thấy cậu ta rồi à?!"
Lâm Lăng vội vàng che miệng ý bảo cô nói nhỏ một chút, sau đó gật đầu hai cái.
"Có đẹp trai không?" Lục Nhiên hỏi.
"Đẹp trai, vô cùng đẹp trai." Lâm Lăng không cần nghĩ ngợi đã lập tức đáp lời.
Lâm Lăng vừa nói, trong đầu vừa hiện ra bộ dáng của học sinh chuyển trường kia.
Tuy lúc ở văn phòng Lâm Lăng chỉ nhìn thoáng qua người nọ vài lần nhưng vẫn không ảnh hưởng đến việc cậu bị bề ngoài của người nọ hấp dẫn.
Người đó rất cao, lúc đứng cơ hồ cao ngang với cái bảng đen trong văn phòng.
Mũi cao môi mỏng, hốc mắt sâu, hình như còn là mắt một mí.
"Úi giời, anh Lâm của chúng ta nói là đẹp trai, vậy chắc chắn không phải đẹp bình thường rồi." Lục Nhiên trêu chọc nói.
Lâm Lăng đang muốn nói gì đó thì đã thấy chủ nhiệm lớp đi tới cửa nên cậu không nói chuyện nữa.
Lâm Lăng nhìn chằm chằm cửa phòng học, quả nhiên ngoài đó một bóng người cao lớn.
Lục Nhiên cũng thấy.
Chợt, Lâm Lăng nghe thấy cô hít hà một hơi, cái tay bên dưới bàn duỗi lại chỗ cậu, sau đó yên lặng mà giơ ngón cái.
Được lắm.
Lăm Lăng và Lục Nhiên đồng thời nghĩ.
Chủ nhiệm lớp nói sơ qua về chuyện học sinh chuyển trường, sau đó bảo người nọ đứng trên bục giảng tự giới thiệu về mình.
Thẩm Quân Hạo đứng trên bục, ánh đèn từ trên đỉnh đầu chiếu xuống mặt anh tạo thành bóng ma.
Anh tự nhiên cầm lấy viên phấn viết tên của mình lên bảng đen, sau đó mở miệng: "Chào các bạn, tôi là Thẩm Quân Hạo.
Sau này nhờ mọi người giúp đỡ."
Lâm Lăng không chút trốn tránh mà nhìn anh, nghĩ thầm, đúng thật là mắt một mí kìa.
Trước giờ Lâm Lăng không có sức chống cự với con trai có mắt một mí, ngay cả lúc thường xem video ngắn thì cậu cũng chọn diễn viên có mắt một mí.
Tầm mắt của Thẩm Quân Hạo cũng tuần tra quanh lớp học, vừa lúc đối diện với ánh mắt của Lâm Lăng.
Lâm Lăng giống như là bị đốt cháy, cậu vội vàng dời mắt, cậu cảm thấy tuy rằng Thẩm Quân Hạo đang cười nhưng ánh mắt lại vô cùng khắc nghiệt, không giống người dễ ở chung.
Thẩm Quân Hạo được sắp xếp ngồi ở chỗ sau lớp học.
Anh đi xuống ngồi vào chỗ của mình, Lâm Lăng liền lặng lẽ quay đầu qua nhìn anh.
"Còn nhìn nữa à?" Lục Nhiên thấp giọng giận dỗi: "Không ngờ gay lại ở bên cạnh tôi."
"Nhìn thì có sao?" Lâm Lăng hơi bĩu môi: "Đẹp mà không cho nhìn à?"
—
Con người ta trời sinh thích những gì đẹp đẽ.
Thẩm Quân Hạo vừa tan học đã bị vây quanh, anh cũng rất kiên nhẫn, chậm rãi đọc cho từng người số liên lạc của mình, nói chuyện chuyện trò vui vẻ, không có vẻ xấu hổ e ngại như mấy học sinh chuyển trường khác.
"Này." Lục Nhiên vỗ vỗ Lâm Lăng: "Sao cậu không đi xin wechat của người ta?"
"Sao tôi phải xin chứ?" Lâm Lăng nói.
"Chả phải cậu nhìn cậu ta tới mức muốn rớt con mắt ra ngoài rồi sao? Vậy mà còn không chịu nắm bắt cơ hội."
Tuy rằng Lâm Lăng chưa từng nói rõ xu hướng giới tính của mình, nhưng Lục Nhiên đã sớm xếp loại con trai có ngoại hình xinh đẹp như cậu vào giới gay rồi.
"Cũng...!cũng đâu phải cứ đẹp là phải đi tiếp xúc.
Hơn nữa, có nhiều người như vậy rồi, cũng đâu thiếu một người như tôi chứ." Lâm Lăng có loại cảm giác ghen tuông khó hiểu.
Thẩm Quân Hạo thật sự rất được chào đón, không phải chỉ có mỗi Lâm Lăng là bị anh hấp dẫn.
Lâm Lăng nghĩ như vậy, nhưng cậu lại không kiềm chế được mà quay đầu nhìn Thẩm Quân Hạo.
Ngay sau đó, cậu đâm thẳng vào trong tầm mất của anh.
Khóe miệng của Thẩm Quân Hạo mang theo ý cười, đang nói gì đó với bạn học bên cạnh, nhưng đôi mắt lại nhìn chằm chằm Lâm Lăng.
Lâm Lăng bỗng chốc xoay đầu về.
—
Buổi chiều tan học, Lâm Lăng mua một ly trà sữa rồi đi về nhà, không nghĩ tới lại gặp được Thẩm Quân Hạo đang đi ra từ cổng trường.
Lâm Lăng vốn định chào hỏi với anh, nhưng cậu bỗng dưng ngừng lại.
Cậu và Thẩm Quân Hạo cũng đâu có thân, chào hỏi làm cái gì chứ.
Lâm Lăng đi qua ngã tư đường, phát hiện Thẩm Quân Hạo phía sau cũng đang chuẩn bị qua đường.
Lâm Lăng xuyên qua mấy con đường, tùy ý quay đầu nhìn lại, phát hiện thế nhưng Thẩm Quân Hạo vẫn còn đang ở phía sau mình.
Sao lại trùng hợp như vậy? Đừng nói cậu và Thẩm Quân Hạo ở cùng một tòa nhà chứ.
Trái tim cậu thình thịch nhảy dựng lên.
Lâm Lăng bước nhanh đi vào trong chung cư, cuối cùng cũng không nhìn thấy bóng dáng Thẩm Quân Hạo nữa.
Cậu thở ra một hơi, bắt đầu chờ thang máy.
Lâm Lăng cảm thấy vô cùng trùng hợp, cậu thế nhưng lại ở chung một tòa nhà với học sinh chuyển trường.
Cũng không biết Thẩm Quân Hạo có nhận ra cậu hay không.
Ngay sau đó, cậu nghe thấy một trận tiếng bước chân chậm chạp đi tới.
Lâm Lăng thầm nói không ổn, ngay sau đó liền nhìn thấy Thẩm Quân Hạo bước ra từ chỗ ngoặt.
Lâm Lăng: "..."
Lâm Lăng cảm thấy vô cùng xấu hổ, tay nhanh hơn não mà nâng lên chào hỏi Thẩm Quân Hạo.
Thẩm Quân Hạo cười cười với cậu: "Thật là trùng hợp."
Đôi mắt Lâm Lăng nhìn mặt đất, nhẹ nhàng gật gật đầu.
Cậu có chứng sợ hãi nhẹ với việc xã giao, bây giờ càng thêm hồi hộp, cái tay dưới cổ tay áo nắm chặt lại.
Cậu mới ngửi được mùi hương nhẹ nhàng trên người Thẩm Quân Hạo, giống như là mùi nước hoa hệ Mộc, lạnh lẽo lại khắc chế.
Cổ mùi hương kia càng có vẻ rõ ràng hơn trong không gian nhỏ hẹp chật chội này, làm cậu có chút hốt hoảng.
Lâm Lăng nghĩ, mình cũng có xịt nước hoa, là mùi kẹo sữa.
Thẩm Quân Hạo có ngửi được mùi kẹo trên người mình không nhỉ?
Sau đó tam quan của cậu hoàn toàn sụp đổ khi tay Thẩm Quân Hạo ấn xuống cái nút cùng tầng mà cậu ở.
Lâm Lăng: "!"
Sao lại có chuyện tình cờ như vậy chứ!?
"Ừm..." Lâm Lăng ngốc lăng nhìn cái nút 17 đang sáng lên kia: "Trùng hợp quá nhỉ?"
Thẩm Quân Hạo cũng nhìn cậu một cái, hỏi: "Cậu cũng ở tầng 17?"
Lâm Lăng quay đầu đi, nặng nề gật gật.
Thẩm Quân Hạo nở nụ cười: "Chúng ta thật đúng là có duyên phận."
Anh cố tình tăng thêm hai chữ cuối, như là nghiền hai chữ này ở giữa môi răng.
Thẩm Quân Hạo đoán Lâm Lăng nhất định không biết, những gì cậu nghĩ đều hiện hết lên mặt cậu.
Anh nhìn vành tai đỏ như muốn nhỏ máu của Lâm Lăng, đột nhiên lại dâng lên xúc động muốn cắn một cái.
Sau đó hai người không nói chuyện nữa.
Thang máy tới lầu 17, Lâm Lăng đi ra trước, lấy chìa khóa mở cửa.
Cậu dùng khóe mắt nhìn thấy Thẩm Quân Hạo dừng lại ở cánh cửa cách vách phòng cậu.
Lâm Lăng hít sâu một hơi, cố nặn ra vẻ mặt tự nhiên nhất, xoay người sang gọi anh: "Thẩm Quân Hạo."
Thẩm Quân Hạo nhướng mày.
"Tôi...!tôi tên là Lâm Lăng."
Thẩm Quân Hạo cười nói: "Tôi biết."
Lâm Lăng không rảnh suy xét tại sao Thẩm Quân Hạo lại biết tên mình, nói ra câu cậu đã ấp ủ từ lâu: "Vậy...!chúng ta add wechat nhé?"
Ban đêm, Lâm Lăng tắm rửa xong, nâng cái đầu ướt đẫm chuẩn bị thăm quan vòng bạn bè của Thẩm Quân Hạo.
Cậu nhấn vào, kinh ngạc phát hiện Thẩm Quân Hạo thế nhưng lại không có một người bạn nào.
Cậu nghĩ có lẽ là mình bị Thẩm Quân Hạo xếp vào trong nhóm chỉ nói chuyện phiếm, mất mát thoát ra ngoài.
Lâm Lăng chống đầu lướt vòng bạn bè của mình, nghĩ thầm coi xong sẽ đi sấy tóc.
Bạn đang đọc bộ truyện Đào Mềm Ngâm Mật tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đào Mềm Ngâm Mật, truyện Đào Mềm Ngâm Mật , đọc truyện Đào Mềm Ngâm Mật full , Đào Mềm Ngâm Mật full , Đào Mềm Ngâm Mật chương mới