TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Editor:EarlPanda
*****
Bên dưới làn nước sâu đến thắt lưng, ánh đèn mỏ chiếu rõ đến tận đáy, vốn tôi cứ tưởng dưới chân mình vẫn là đá vụn nhỏ li ti, không ngờ, không biết từ bao giờ mặt đất dưới đáy nước đã thay đổi. Trong lớp đá vụn dưới chân chúng tôi bắt đầu có những phiến đá hình thù kỳ quái, tôi lấy tay mò xuống sờ thử, phát hiện hóa ra đó chính là những mảnh vỡ của các vò gốm mà chúng tôi đào được từ trong con thuyền chìm trong thành ma.
Những mảnh vỡ này bị chôn dưới lớp đá vụn, chỉ lộ ra một phần nhỏ, phải nhìn kỹ mới phân biệt được với đá vụn, chứng tỏ ở đây bắt đầu có dấu vết hoạt động của con người thời cổ rồi. Nhưng nhìn số lượng thì hình như không ít, chúng đều ẩn dưới lớp đá vụn.
Mọi người bắt đầu dùng chân gạt lớp đá vụn ra, chả mấy chốc, lộ ra càng ngày càng nhiều mảnh vỡ nhỏ. Bàn Tử giơ đèn mỏ lên cao, soi khắp bốn phía nơi chúng tôi đứng một lượt, để chúng tôi nhìn rõ thêm tình hình dưới đáy nước.
Bên dưới lớp đá vụn có lẫn lộn vô số mảnh sành, chôn cũng không sâu lắm, kéo dài từ chỗ chúng tôi đứng đến xa tít phía trước, không thấy điểm cuối. Hơn nữa, càng đi về phía ký hiệu của Muộn Du Bình chỉ, số lượng mảnh sành lại càng nhiều, trông như thể là bị cái gì từ phía đó gạt sang đây vậy.
Bàn Tử đào sâu hơn nữa, phát hiện ra bên dưới sâu hơn cũng đầy những mành vò vỡ, với số lượng như thế, không thể nào tính sơ được trước kia rốt cuộc có bao nhiêu vò đã được chôn ở đây. Những mảnh sành vỡ dưới nước góc cạnh sắc nhọn cứ như lưỡi dao, nằm lẫn trong các mảnh vỡ còn có những mảnh xương người, mục nát đến mức đầy lỗ thủng trên bề mặt, hơn nữa cũng không đầy đủ, có một số mảnh xương thậm chí còn có ít tóc người dính lên nữa, nhìn mà phát tởm.
Cảnh tượng này rất giống cảnh đồ sứ la liệt phủ kín đáy biển ở gần Hoàng Sa mà tôi từng nhìn thấy ngày trước. Lúc đó, khắp đáy biển toàn là đồ sứ. Nhưng đồ sứ chôn trong lớp cát biển màu trắng, trông vừa cổ kính vừa thần bí, còn đống vò gốm xấu xí này chôn trong lớp đá vụn, bên trong lại còn có xương và tóc người, nhìn mà chỉ thấy gớm ghiếc.
Nhìn những mảnh xương, chúng tôi đều nổi da gà. “Đây là cái thứ quái quỷ gì?” Bàn Tử líu cả lưỡi.
Tôi kể lại với bọn họ chuyện xảy ra sau khi đào được con thuyền chìm trong thành ma, nhưng bọn họ vẫn chưa hiểu rõ lắm. Tôi bèn giải thích lại về những vò gốm tìm được khi ấy. Dựa vào lời của Ô Lão Tứ và nội dung phù điêu, có thể thấy đây cũng là một loại tế phẩm cho rắn.
“Chẳng lẽ đằng sau này cũng có thuyền chìm?” Bàn Tử vừa khua khua đèn mỏ vừa nói.
Tôi lắc đầu, đoán có lẽ không phải thuyền đâu. Thứ nhất, không thể có con thuyền nào lại chìm ở dưới lòng đất sau đến thế này, trừ phi cái hồ này có một đường nước thông ra bên ngoài. Thứ hai, những vò gốm này thuộc vào hàng tế phẩm cho rắn, chắc chắn phải bày ở những nơi có liên quan đến hoạt động thờ cúng tế tự, tôi nghĩ nơi đây chắc chắn có liên quan đến tôn giáo Tây Vương Mẫu. Hơn nữa, số lượng vò gốm nhiều đến vậy, xem ra loại vò này vào thời kỳ đó không phải thứ gì hiếm có.
Tôi vẫn tương đối tán thành với quan điểm của Ô Lão Tứ, cho rằng đây là một loại tế phẩm, chỉ có điều vẫn không biết ý nghĩa của nó. Tôi lại nhớ lại tiếng hét thảm thiết của Ô Lão Tứ lúc đó, không khỏi cảm thấy lòng bàn chân như bị châm thêm phát nữa.
Nhớ lại những trải nghiệm ở thành ma, tôi vẫn nghĩ mà ghê, có điều ở đây cũng sẽ không gặp phải bất trắc giống thế. Xem mức đổ tổn hại của các vò gốm này, chắc chắn không còn lũ sâu nữa rồi, xương người cũng mục nát rồi, động cái là nát như tương. Những thứ này bị ngâm đến hơn một ngàn năm, chưa rữa thành cát bụi đã là may lắm rồi. Hơn nữa, vò gốm có thể hút nước, cho dù có phong kín vò rồi, nhưng ngâm trong nước lâu đến thế, nước vẫn có thể ngấm từng chút từng chút vào, bên trong chắc chắn là đầy nước, lũ sâu chỉ có nước chết đuối.
“Nhiều tế phẩm đến thế, liệu tiếp theo đây có phần mộ Tây Vương Mẫu hay không?” Một gã người làm của chú Ba hỏi.
Suy nghĩ một chút, cũng không phải là không có khả năng này. Nhưng đây cũng chỉ là suy đoán vô căn cứ mà thôi. Tôi nghĩ thầm tốt nhất là không phải.
Bàn Tử bảo: “Mặc xác nó là cái gì, chúng ta cứ phải cẩn thận chút. Đừng có giẫm lên những cái vò này nữa, không biết mấy mẩu xương này có độc hay không. Tiểu Ngô chú phải mau mau rửa vết thương đi, không kẻo bị nhiễm trùng, lại phải cưa chân đi thì thảm rồi. Vơi cả, những thứ này là tế phẩm hiến cho lũ rắn, vậy có thể ở đây có lũ rắn cổ gà rừng đấy, phải cẩn thận vào.”
“Cám ơn đã quan tâm.” Tôi tức giận trừng mắt lườm anh ta. Anh ta chẳng thèm để bụng mà nói: “Nói đến kỳ lạ, hình như từ lúc vào đây đến giờ vẫn chưa thấy con rắn nào, lũ lạp xường này không biết treo đi đâu rồi?”
Không biết lúc trước là tôi giẫm phải mảnh xương sọ hay là mảnh sứ vỡ, nhưng mà dù là cái nào cũng chẳng phải thứ tốt đẹp gì.
Lúc này, Hắc Hạt Tử lặn xuống nước, lôi từ trong một vò gốm ra một hộp sọ chỉ còn một nửa, phần ót bị vỡ mất. Có thể thấy bên trong hộp sọ còn một chút chất keo dính màu xám, kết cấu giống như tổ ong, đây chính là kiệt tác của bọ ăn xác chúa. Vì sao trong cái đầu lâu này lại có bọ ăn xác chúa thì không thể khảo chứng được nữa, nhưng có thể suy đoán, những vò gốm được phong kín, bên trong bỏ đầu lâu người vào là để nuôi dưỡng lũ sâu bọ khủng khiếp này, hơi giống người hiện đại nuôi ong vậy. Nếu suy đoán của Ô Lão Tứ chính xác, hoạt động này có lẽ bắt nguồn từ một số tập tục bí hiểm thời Tây Vương Mẫu, không biết bọn họ bắt lũ sâu xây tổ trong đầu người này từ đâu.
Chúng tôi tiếp tục đi về phía trước, đặc biệt cẩn thận dưới chân kẻo lại bị mảnh vỡ đâm bị thương. Càng đi vào sâu bên trong, lượng mảnh vỡ dưới chân lại càng nhiều. Cứ thế, đi khoảng một kilomet, chúng tôi nhận thấy mình đã đến một bãi nước cạn từ vô vàn mảnh gốm vỡ chồng chất lên nhau.
Bạn đang đọc bộ truyện Đạo Mộ Bút Ký tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đạo Mộ Bút Ký, truyện Đạo Mộ Bút Ký , đọc truyện Đạo Mộ Bút Ký full , Đạo Mộ Bút Ký full , Đạo Mộ Bút Ký chương mới