TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Hoắc Tú Tú nói thật có lý, nếu không có sự bảo hộ này của Hoắc lão bà, thời gian tiếp theo chúng tôi không biết sẽ khó khăn thế nào.
Về cục diện rối rắm trước mắt, chúng tôi cũng chẳng có thời gian để ý, trong ba người thì chỉ có tôi là có uy tín trên giang hồ nhất. Muốn sự việc lắng xuống chắc chắn cuối cùng tôi cũng phải ra mặt. Trong thế giới quan của mình, tôi tin vào pháp luật nhà nước, chúng tôi thực sự không có tiền, sẽ luôn luôn có biện pháp thỏa hiệp để dàn xếp sự việc. Nhưng khi ngẫm kỹ lại tôi bỗng chột dạ, vì mình chưa từng trải qua trường hợp này, có lẽ nó còn nghiêm trọng hơn tôi tưởng tượng nhiều.
Có đôi khi tôi cảm giác rằng ba người chúng tôi như nhân vật trong một bộ phim về đề tài cờ bạc mà mình từng được xem hồi còn nhỏ. Nhân vật đó luôn nghĩ mình đã trải qua rất nhiều sóng gió trên đời, nhưng cuối cùng khi chứng kiến chú mình vì mình mà phải chặt mất ngón tay, thì mới hiểu được họa do bản thân gây ra nó lớn tới mức nào. Lúc đó lại thốt lên: Tại sao có thể như vậy. Cháu không nghĩ thế… Có hối hận tới nhường nào cũng là vô ích. Lòng tôi xuất hiện một cảm giác lo âu mơ hồ, đơn giản là nó lớn hơn những gì tôi có thể tưởng tượng.
Vì thế giờ khi Hoắc Tú Tú nhắc tới, tôi lập tức phải suy nghĩ.
Mặt khác thì tôi thấy thái độ của Hoắc lão bà cũng vô cùng tế nhị, sự tình đã tới mức hỗn loạn như vậy, khó mà tìm được ra cách giải quyết ổn thỏa, ban đầu ý định của tôi là tìm hiểu một chút sự việc liên quan tới bản vẽ Phong Cách Lôi, hỏi vài chuyện cũ của bà bà, hơn nữa đằng sau mọi chuyện dường như vẫn còn rất nhiều vấn đề, khó mà cưỡng lại được. Tôi cảm giác có thể là bà bà còn nhiều sự việc mà nhất thời không nghĩ ra, để sau khi đã thông suốt sẽ tới làm phiền tiếp.
Bảo hộ cho chúng tôi, đối với bà bà thực ra là một cách cố thủ, còn với chúng tôi đó lại là một kế hoãn binh. Đôi bên cùng có lợi, bà bà có thể thực hiện ý định của mình, chúng tôi cũng có thời gian để xoay sở, biết rằng cuối cùng thì vẫn là họa do chúng tôi gây ra.
Bàn Tử và tôi dường như cùng nhất trí, anh ta là người rất thực tế, dù sao thì cũng không thể trở về cửa hàng, trước cứ đồng ý, ít nhất là còn có chỗ mà làm cách mạng, bàn cách giải quyết tình hình. Ngay sau đó liền đáp ứng.
Tôi cho rằng mình sẽ ở một căn phòng nào đó trong khu đại viện này, đến khi Hoắc Tú Tú cho xe tới, xe kia đã đổi thành một chiếc Passat* tầm thường. Chúng tôi di chuyển xuống dưới cửa đại viện, ra tới đường cái không ai dám ngẩng đầu lên. Tôi nhớ trong lời nói của Hoắc Tú Tú có ám chỉ một điều mờ ám gì đó, liền hỏi cô ấy có tin tức gì về Muộn Du Bình. Tú Tú không đáp, nói đây là thông tin tình báo, tôi phải lấy thứ gì đó ra để đổi với cô ấy thì mới được. Nói tôi không cần phải vội, tối nay cô ấy sẽ tới phòng chúng tôi đàm đạo chuyện xưa.
Xe chạy thẳng về phía đông dinh thự, vòng tới vòng lui, đến một con hẻm tương đối bình thường, trước mặt liền xuất hiện một gian nhà mang dáng vẻ hết sức cũ kỹ.
“Thế quái nào, đây là chỗ ở của vị vương gia nào vậy?”
Chúng tôi xuống xe, Bàn Tử nhìn bức tường bao bằng đá cẩm thạch trắng thở dài ngao ngán: “Ngoài tường này còn có trụ gỗ, mà đây cũng không phải tường bao, có phải nó cũng là một phần của biệt thư này không vậy?”
“Tôi cũng không rõ lắm, là bà nội mua khi tôi vẫn còn đang ở Trường Sa.”
Hoắc Tú Tú dẫn chúng tôi bước vào khuôn viên nhà, tôi thấy bên trong toàn bộ đều đã bị bỏ hoang, sân rất rộng, cấu trúc nhà này là loại tứ hợp viện điển hình nhưng có vài phần rộng hơn, thêm vào đó nơi đây cũng có rất nhiều phòng. Cả vườn mọc đầy cỏ dại, nhìn qua thì không ai nghĩ đây là một địa điểm trong thành Bắc Kinh.
“Trước kia nơi đây hình như là một phần của dinh thự”, Hoắc Tú Tú chỉ vào căn phòng trên tầng hai, “Các anh tạm thời ở đây, cũng tương đối là sạch sẽ.”
Cũng may cửa phòng và nền nhà đều đã được cho tu sửa lại, thời gian sửa chữa cũng đã lâu rồi, nhưng vẫn còn rất chắc chắn, trên vách tường đầy những dây thường xuân, lâu rồi nơi đây không có người sống, chúng đã bò lan đầy cửa sổ. Bàn Tử dùng chủy thủ mang bên mình đẩy cửa ra để chúng tôi bước vào, bên trong bụi dày thành lớp, không thấy có bất cứ đồ đạc nào.
“Tiểu thư, nơi này giống như dùng để luyện lòng can đảm hơn là nơi dành cho người sống đấy.” Bàn Tử nói.
“Bà nội tôi nói là đắc tội với người của khách sạn Tân Nguyệt mà vẫn có chỗ để ngủ thì cũng quá tốt rồi, ít nhất nó còn dễ chịu hơn là phải ngủ đường ngủ chợ.”
Hoắc Tú Tú lấy từ trong túi ra một vài thứ: “Đây là kem đánh răng, cốc chén, khăn mặt, là bà nội bảo tôi lấy cho mấy anh, các anh trước dùng tạm như vậy, còn chăn đệm thì lát nữa tôi sẽ cho người đưa tới. Tôi là thiên kim đại tiểu thư, mười ngón tay chưa bao giờ phải động vào những công việc dọn dẹp bao giờ, các anh ở đây có thể tự mình quét dọn được không?”
Bàn Tử làm động tác ăn cơm: “Thế còn ăn uống thì sao, nếu ở đây mà gọi KFC thì cũng không hợp, người ngoài đưa đồ ăn tới chắc dễ bị hù chết.”
“Khi mang chăn đệm tới tôi sẽ cho người mang cả ấm đun nước và mì ăn liền theo, nhà WC ở tầng một nhưng không có nước, trong sân có hệ thống cung cấp nước, lúc mới vặn ra dùng chắc sẽ có cặn, nhưng xả một thời gian là hết. Các anh cũng đừng tùy tiện đi ra ngoài, cứ tạm thời tị nạn trong này vài ngày, bà nội tôi sẽ giúp các anh nghĩ cách.” Nói rồi cô ấy nhìn ngọc tỷ kia một lát, Bàn Tử lập tức ôm chặt lấy nó:
” Tiểu thư, thứ này giờ xem như là con đường sống cuối cùng của ba người bọn anh, ví như là chỉ còn mỗi cái quần cộc trên người, nếu tiểu thư muốn lột nốt nó ra thì hãy đợi tới khi bà nội tiểu thư cho bọn anh biết cái kết quả đã, giờ ai trong bọn anh vẫn còn phải mặc.”
Hoắc Tú Tú tắc lưỡi một tiếng: “Kinh, ai muốn lấy cái quần cộc nhà các anh.”
Nhìn quanh bốn phía, rồi dừng lại trước mặt Bàn Tử thở dài: “Tôi phải đi chuẩn bị chăn đệm đây, buổi tối gặp lại, tôi sẽ đem thêm cho mấy người ít rượu nữa.”
“Uầy, em gái tốt” Bàn Tử mắt rưng rưng lệ, “Vậy em sớm quay lại nhé, bọn anh sẽ ở đây chờ em.”
Bạn đang đọc bộ truyện Đạo Mộ Bút Ký tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đạo Mộ Bút Ký, truyện Đạo Mộ Bút Ký , đọc truyện Đạo Mộ Bút Ký full , Đạo Mộ Bút Ký full , Đạo Mộ Bút Ký chương mới