TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
“Nghi binh? Định nói phét đến lúc nào??”
Ả Lan nghiến răng, hỏi.
Điền Quý đáp:
“Chị Lan hỏi câu này, thằng em đánh giá là giận quá hóa ngu.
Chị không thử nghĩ ngược lại xem, nếu thằng Quý này đã nghi ngờ hai người từ lúc rắc bột, tại sao còn cố tình để cô bạn đi cùng lộ ra sáu loại vũ khí bằng đồng đen?? Giao trứng cho ác à? Chị này, đến cái nước này rồi, chị sẽ không cho rằng thằng em đây là thằng ngu đấy chứ?”
“Không ổn!”
Ả Lan kêu lên, định điều mấy con chim sẻ bay đi báo cho chồng.
Chỉ tiếc là, đám sẻ vẫn rúc đầu vào cánh, ngủ khì trên cành cây như thể không nghe thấy tiếng gọi.
Điền Quý chỏ xuống chân, nói:
“Trận pháp cách âm này bày đơn giản lắm, em làm nhoằng cái là xong ấy mà.”
Quả thật, chỗ anh chàng đang đạp lên, có thể loáng thoáng thấy một vòng tròn ánh sáng nhỏ bằng quả cam.
Ả Lan nghiến răng, hất đầu về phía Điền Quý, huýt sáo ra lệnh cho Bối Kiếm Cẩu.
Con chó nhỏ bỗng lớn bổng lên một vòng, răng chìa ra khỏi mồm, lởm chởm sắc lẹm, lông toàn thân dựng đứng, tua tủa như gai nhím.
Lại thấy trên lưng nó hiện lên đồ văn một thanh kiếm dài, mũi kiếm hướng về đuôi, sáng lên lập lòe trong đêm tối.
Bối Kiếm Cẩu có thể phá tà, nhưng trên đời có câu vật cực tất phản.
Kiếm trên lưng chó có thể chém yêu tà, tự nhiên cũng có thể cắt bỏ thế đất tốt đẹp, phá hoại phong thủy, thậm chí hại ngược cho chủ.
Sở dĩ ở Á Đông không phải ai cũng bày sư tử đá cũng vì duyên cớ tương tự.
Không đủ uy quyền trấn áp được sư tử, tám chín phần sẽ bị nó hại.
Hai vợ chồng Lan – Hùng tất nhiên không đủ uy quyền trấn áp Bối Kiếm Cẩu, nên bình thường cũng không tùy tiện mượn sức nó quá lâu là vậy.
Con chó ngửa cổ tru lên, sau đó tung mình, nhảy xồ vào muốn vồ chết Điền Quý.
Anh chàng lập tức nghiêm túc lại, lấy ra lá bùa ban nãy phong ấn lửa Chu Tước, quăng về phía con chó.
Bối Kiếm Cẩu xồ tới quá nhanh, giữa không trung không thể chuyển hướng, cứ thế bị ngọn lửa Chu Tước nuốt chửng.
Điền Quý phủi áo, nói:
“Này chó con, để anh dạy cho một bài vỡ lòng về ngũ hành nhé.
Kiếm trên lưng chú mày là hành kim, mà hỏa thì khắc cái gì nhỉ?”
Bối Kiếm Cẩu bị lửa Chu Tước vây chặt, không sao thoát nổi, chỉ biết cuộn lại thành một đống, cắn răng chống đổ lửa thiêu.
Anh chàng lại gõ một ngón tay xuống đất, nói:
“Ê.
Anh cho nhóc một lựa chọn.
Hoặc là nhóc đi theo anh, hoặc anh nung chảy kiếm trên lưng nhóc rồi thả đi.
Nhưng anh mày cũng muốn xem xem thằng nhóc như mày mất kiếm rồi, người ta còn để ý tới chú mày không.”
Điền Quý biết Bối Kiếm Cẩu là tướng chó thần, lại được hai người Hùng – Lan huấn luyện, khả năng rất cao là nó hiểu tiếng người.
Nhưng ngặt nỗi, giống chó rất trung thành.
Nếu như Bối Kiếm Cẩu không chịu buông mà nhất quyết nghe lời chủ, đòi giết anh chàng bằng được, Điền Quý cũng chỉ có cách nung chảy kiếm trên lưng nó, cho nó thành con chó thường.
Phượng Ngân vẩy mạnh thanh kiếm đồng đen trên tay, máu nhiễm trên lưỡi kiếm toàn bộ đều bị hất xuống đất.
Trước mặt cô nàng, một con chim to như con cò nằm vật ra trên một nấm mồ, người đầy vết chém, không tài nào nhận ra đâu là máu đâu là màu lông tự nhiên của nó.
Con thần trùng nhếch cái mỏ đỏ lên, nhưng gắng gượng mãi cũng không đào đâu ra sức lực, nên chỉ được một lúc là đầu lại gục xuống.
Phượng Ngân lấy chân đạp lên người nó một cái, cúi đầu nhìn xuống, mặt lạnh như tiền, ánh mắt hàm chứa sát ý áp đảo, đủ khiến người bình thường cứng đờ tại chỗ.
“Có thế thôi à? Còn chiêu gì nữa thì giở nốt ra đây xem nào.”
Cô nàng sẵng giọng, hỏi.
Thanh kiếm đồng trên tay kéo trên mặt đá đến tóe lửa.
Con thần trùng rên lên một cái, nhưng không dám dương dương tự đắc trước mặt Phượng Ngân như hồi chiều hôm trước nữa.
Cô nàng đưa ngón tay, búng lên lưỡi kiếm đồng nghe “tinhhh” một cái, lại lườm con thần trùng, hỏi:
“Ai là người đứng sau lưng ra lệnh cho mày giết cả nhà anh Nam, khôn hồn thì nôn ra đây.
Sự kiên nhẫn của tao có hạn thôi.”
Con thần trùng ngậm chặt mỏ, đôi mắt người với con ngươi đỏ lòm của nó nhìn chằm chằm vào cô nàng với vẻ oán độc và không cam lòng.
Phượng Ngân thấy con thần trùng có vẻ không phục, bèn nhíu mày, nói:
“Sao?? Muốn đánh thêm lần nữa không?”
Con thần trùng rốt cuộc cũng không nhịn được nữa, sẵng giọng quát:
“Mẹ kiếp, hôm nay là cái ngày quái gì mà xui thế, gặp phải đúng thứ khắc tinh nhà mày!”
Phượng Ngân thản nhiên đáp:
“Ở đời này một vật trị một vật, cái gì cũng có khắc tinh của nó, loại như mày đâu phải ngoại lệ? Mày thua rồi, giờ khai ra không hay để tao từ từ tra khảo?”
Con thần trùng hứ một cái, rồi không thèm nói thêm chữ nào nữa.
Thấy nó nhất quyết không hé răng, bèn lấy ra một lá bùa Điền Quý đưa cho hồi nãy, dán lên trán con chim.
Bạn đang đọc bộ truyện Đất Ma tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đất Ma, truyện Đất Ma , đọc truyện Đất Ma full , Đất Ma full , Đất Ma chương mới