TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
“Vậy thì tao hiểu rồi.”
Điền Quý nhún vai, hai tay xuất hiện một lá bùa màu đen, chữ trên bùa viết bằng chu sa thành từng hàng, từng hàng như song sắt của nhà lao vậy.
Vân Kiếm nói:
“Giờ thì hai ta cứ thẳng thắn với nhau cho dễ.
Hai đứa Ngạc Kiếm, Trúc Kiếm chắc chắn đang dùng mày làm mồi nhử để dụ tao ra, chẳng mấy mà hai đứa nó sẽ đến đây tăng viện.
Cùng là Thất Kiếm Thánh, một mình tao không thắng nổi hai đứa nó, chỉ có đường tháo chạy.
Và câu giờ cũng là mục đích của mày.”
“Thế nên, mục tiêu của mày là phối hợp với lũ quỷ này xử tao càng nhanh càng tốt?”
“Chuyện đơn giản thế này tao nghĩ mày không cần nói ra, cả hai ta đều hiểu.
Nhưng nếu mày cho rằng câu thêm được vài ba giây là có thể thay đổi kết quả thì tao làm phước, mắt nhắm mắt mở, để mày nói hết cũng không hề gì.”
“Nói nhiều thế chứng tỏ mày tự tin lắm? Không sợ cô bạn tao đánh vào à?”
Vân Kiếm cười phá lên, nói:
“Lục Chuyển và Lục Thần quyết đúng là rất mạnh, nhưng không phải là vô địch thiên hạ.
Muốn khắc chế cũng không phải chuyện gì khó khăn cả.”
“Ngươi thích cười lắm nhỉ?”
“Có làm mày khó chịu không?”
“Một chút...”
Điền Quý vừa nhún vai, cả người bỗng giật ngược ra sau, vừa kịp tránh khỏi một kiếm ngay mặt.
Hai chân anh chàng trước sau vẫn thẳng đờ như khúc gỗ, không một bó cơ nào trên người chuyển động dù chỉ một li, quả thật là cực kì trái tự nhiên.
Chuyển động ban nãy cứ như thể Điền Quý buộc dây vào eo, rồi đằng sau có con ma nào kéo dây giật ngược người anh chàng lại vậy.
Vân Kiếm quát:
“Nó bị tao đẩy ra khỏi chỗ bày trận rồi, còn không đánh đi?”
Đám Quỷ Quàn Tài đập tay vào trán bình bịch, hú lên một tiếng gai người rồi bổ xộc tới chỗ Điền Quý.
Bàn tay chúng vồ đến, gió tạt vào mặt khiến anh chàng không tài nào mở nổi mắt.
Anh chàng bèn quăng lá bùa đen ra, tay đánh một ấn quyết, miệng lẩm nhẩm đọc chú.
Tức thì giữa trời quang đột nhiên có tiếng sấm nổ, một ánh chớp sáng lòe bổ đánh ầm xuống, thiêu cháy lá bùa.
Sấm trước chớp sau, tuyệt nhiên không phải sự tốt lành gì cả.
Điền Quý thấy bùa đã đốt hết, bèn rú lên:
“Đóng cửa thả chó!”
Một cái bóng đen thui nổi lên từ dưới đất, bốn cánh tay khổng lồ, lông lá vươn ra tóm lấy bọn quỷ Quàn Tài nhấc lên cao.
Quái vật trợn đôi mắt to như cái chậu, đỏ lòm và sáng lòe như đèn đường mọc ở sau gáy ra nhòm Điền Quý.
Kế đến, nó cất cái giọng ồm ồm lên, hất hàm hỏi:
“Mày thả ông ra, không sợ ông đánh chết à?
“Anh giai cứ nói thế nào, đây là cái ổ quỷ đấy.
Bọn nó cũng không phải hạng thiện nam tín nữ gì đâu.”
“Lũ tép riu chẳng bõ tao ăn một bữa.”
Con quái vừa nói, vừa hé miệng cắn đứt đầu một con Quỷ Quàn Tài, mồm nhai xương rau ráu.
Đám Quỷ Quàn Tài thấy có kẻ dám xâm nhập vào ổ của chúng, bản năng lãnh địa nổi lên, bèn nổi quạu lên không còn biết lí lẽ gì nữa.
Bọn này hú hét ầm ĩ, tay vỗ trán đùng đùng hòng đe dọa kẻ mới tới.
Con quỷ Điền Quý gọi ra nhòm xuống, há mồm gầm lên một tiếng chói tai, chẳng hề e ngại gì.
Vân Kiếm trỏ kiếm về phía con ác thú, lạnh giọng:
“Chà chà, không biết chú mày còn bao nhiêu át chủ bài đang giấu đây?”
“Át chủ bài đòi ăn thịt chủ thế này thì tao xin kiếu.”
Điền Quý nhún vai, nói.
Thứ anh chàng vừa gọi ra gọi là Xóc Cà Tực, nó là một loại yêu quái của miền núi.
Dáng nó như con đười ươi, nhưng to như quả đồi, có bốn cánh tay lực lưỡng đầy lông lá.
Nó có hai đôi mắt sáng như đèn, một dằng trước, một sau gáy; một đôi tai lớn và nhọn như tai dơi; mũi hếch lên như mũi lợn ngay trên cái miệng ngoác rộng, lởm chởm hai hàng răng to như quả chuối.
Bộ lông đen nhọn như kim, cứng như sắt, đao kiếm chém không nổi, súng đạn bắn chẳng sao.
Duy chỉ có sấm sét là đánh xuyên qua được lớp lông dày để thương đến nó, nhưng loài này lại rất lì đòn.
Điền Quý từng nghe kể hồi còn kháng chiến, có một đại đội xâm lược đóng trên cao nguyên từng gặp phải một con đi săn đêm.
Người ta phải lấy pháo chống tăng ra bắn mà nó vẫn cười phe phé, xộc đến ăn hết cả đại đội, chẳng ai thoát được.
Vậy mới nói loài thú này rất khó giết, ngay đến những hành giả kỳ cựu cũng chưa chắc chế phục được.
May mắn là trí khôn nó không cao lắm, nên đã có lừng từng bị một ông già tên Si Ruộc lừa cho chạy té khói.
Vân Kiếm bỗng cắm thanh kiếm xuống, lưỡi kiếm mảnh như lá lúa đâm ngập vào tảng đá xanh lót sân dễ như ngập vào bơ, tuyệt nhiên không phải loại kiếm bình thường.
Chỉ thấy từ kẽ hở, khói trắng bắt đầu rỉ ra, bao phủ cả khoảng sân trống trải.
Điền Quý đang đứng thủ thế, bỗng cả người bắn vọt về phía trước, gáy truyền đến cảm giác ươn ướt.
Bạn đang đọc bộ truyện Đất Ma tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đất Ma, truyện Đất Ma , đọc truyện Đất Ma full , Đất Ma full , Đất Ma chương mới