TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
“Ngừng lại đi!”
Điền Quý rốt cuộc cũng lên tiếng.
Phượng Ngân chuyển mình một vòng, phanh lại giữa đường cái.
Ngay phía sau lưng cô nàng, màn mưa tí tách chuyển thành một cơn mưa dông lớn, có thể nghe thấy tiếng sấm nổ đì đùng ở xa xa.
Chỗ hai người đứng trở thành một lằn ranh, nơi một bên chỉ mưa vài giọt lất phất, một bên là cơn mưa trút nước như muốn vỡ đầu.
Khung cảnh quái dị lạ thường khiến Phượng Ngân nuốt nước bọt cái ực một cái.
Cho dù con rắn không lấy mạng người ở tỉnh A ra để uy hiếp thì với cơn mưa như trút nước này, Phượng Ngân cũng không dám chạy tiếp.
Sau khi giải trừ việc vận ngược Lục Thần quyết, cô nàng chỉ thấy chút sức lực cuối cùng trong người bỗng rút đi mất chẳng khác nào thủy triều.
Phượng Ngân không kịp kêu lấy một tiếng, ngã vật ra đường nằm bất động.
Cả người mỏi nhừ, xương cốt toàn thân kêu lên kèn kẹt tưởng như muốn gãy lìa, cực kì rùng rợn.
Điền Quý đưa kiếm Trấn Long ngang mặt, tay kia nắm lại còn hai ngón trỏ và ngón giữa rồi đưa ra trước mặt, một chân co lên.
Trông anh chàng chả khác nào nghệ sĩ cải lương chuẩn bị lên sân khấu.
Đứng trước con rắn ba đầu to như quả núi, bộ dạng của anh chàng lại càng thêm lố bịch.
“Bay đâu! Hãy đưa thương cho ta!”
Anh chàng nói, giọng ngân dài ra và cao vút, đúng như đang diễn tuồng thật.
Con rắn nghe thế thì phá lên cười, nói:
“Truyền nhân nhà họ Điền nổi danh là thế mà giờ bị tao dồn đến nỗi hóa điên hóa dại rồi sao?”
Phượng Ngân thì biết, Điền Quý đang vừa giả ngây giả dại hòng câu giờ, lại vừa nhắc khéo mình.
Thế là cô nàng nén đau, nắm thanh Lục Chuyển, thử vận ngược Lục Thần quyết – Thanh Long thiên.
Thanh kiếm vươn dài ra thành ngọn giáo, sau đó cô nàng chỉ cảm thấy như có một cánh cửa ngăn lũ trên thân thương bỗng dưng được mở ra.
Kế, Phượng Ngân chỉ thấy như có một dòng khí ấm nhẹ nhàng chảy xuôi theo kinh mạch ở tay, đi vào tạng phủ rồi hòa khắp toàn thân.
Những chỗ đau đớn ê ẩm do di chứng của việc vận ngược Bạch Hổ thiên đã đỡ hẳn.
Tuy lúc này không có thì giờ kiểm chứng, song cô nàng hiểu tuy nghịch vận Thanh Long thiên không thể giúp mình hồi phục lại trạng thái hoàn chỉnh, nhưng những di chứng và tai họa ngầm của việc ép cơ thể thái quá đều đã bị hóa giải.
Phượng Ngân chặc lưỡi, thầm tự lấy làm xấu hổ.
Hóa ra Lục Thần quyết của nhà họ Trịnh lại cao siêu đến vậy, thế mà cô nàng thân là truyền nhân duy nhất còn sống lại không biết tí nào.
Điền Quý tay nắm kiếm Trấn Long, chân bước theo hình Thất Tinh Bắc Đẩu, mồm đọc lầm rầm:
“Án ma ni su-du-ki bút bi bút máy...”
Câu khấn khứa vừa vô nghĩa, vừa khó hiểu, có cả tiếng Phạn, tiếng Nhật, tiếng Việt, nói trắng ra thì chẳng ra cái thể thống cống rãnh gì cả.
Phượng Ngân biết thừa anh chàng đang cố tình lòe thiên hạ mà thôi, nên cứ nằm im mà vận ngược Thanh Long thiên, vừa thầm cầu khẩn con rắn sẽ vì ngại Điền Quý mà không dám tấn công lỗ mãng.
Rắn ba đầu lườm anh chàng, đoạn nhếch mép, há cái miệng khổng lồ ra, cười khùng khục:
“Chơi đủ chưa? Chú em biết là giữa việc chú em giao kiếm ra và bọn chị nuốt chửng cả chú lẫn kiếm vốn không có gì khác biệt không?”
Điền Quý nghe xong thì dậm chân, quăng thanh kiếm xuống đất đánh bẹp một cái, chửi:
“Sư cha mày, biết rồi sao không nói sớm?”
“Chả mấy khi được xem truyền nhân nhà họ Điền khét tiếng làm trò hề giữa đường giữa chợ, ngu gì mà xen vào? Nhưng thôi, đêm dài lắm mộng, chào vĩnh biệt người tình của mày đi!”
Con rắn nói xong, thì lao xuống chỗ anh chàng.
Điền Quý giơ một bàn tay ra trước, nói:
“Lời thoại của nhân vật phản diện ba xu, xin chúc mừng nhà người đã kích hoạt đặc quyền của nhân vật chính!”
“Đặc? Gì? Hả?”
Ba cái đầu rắn nhìn nhau, mặt nghệt ra đần thối.
Điền Quý nhún vai, tay thò vào cạp quần, đoạn nói:
“Đấy là rặn được ra sức mạnh mới lúc nguy cấp!”
Anh chàng vừa nói dứt lời, thì bỗng nhiên cả người tỏa ra một ánh huỳnh quang màu lục, rọi ra bốn bề.
Thứ ánh sáng ma mị chỉ có thể nhìn thấy bằng mắt Âm Dương ấy xộc lên tận trời, nhuộm cả biển mây thành một dải lụa xanh nhợt nhạt.
Điền Quý co tay, tung ra một đấm.
Chỉ nghe đánh “ầm” một cái, con rắn đứng cách đó cả chục mét đã trúng đòn ngay mũi.
Vảy trên mặt vỡ nát, máu rắn vẩy xuống mặt đường từ độ cao cả trăm mét, nhuốm đỏ cả đoạn đường.
Con rắn loạng choạng giật người về phía sau, cả sáu cặp mắt trợn lên thật to nhìn Điền Quý, cơ hồ không dám tin vào mắt mình.
Bấy giờ, lại có con ngựa toàn thân đen kịt, chiếc bờm dài dựng lên, bay múa giữa không trung như một ngọn lửa bỗng nhiên xuất hiện.
Trên cái đuôi dài có một dải đỏ chạy chính giữa, khiến người ta nhìn qua mà tưởng nó có đến ba cái đuôi.
Bạn đang đọc bộ truyện Đất Ma tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đất Ma, truyện Đất Ma , đọc truyện Đất Ma full , Đất Ma full , Đất Ma chương mới