TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Điền Quý nói:
“Căng thẳng thế? Thôi được rồi.
Ở đây có một danh sách.
Tôi cần cô cung cấp đủ số lượng trong vòng một ngày, sau đấy tôi sẽ dẫn tên Vũ Phạm Long này tấn công Lăng Vua Ma.”
Triệu Vân Sam và hai vợ chồng Ngạc Kiếm đón mảnh giấy trong tay anh chàng, sau đó lập tức hét ầm lên:
“Anh là ăn cướp à?”
Điền Quý nhún vai, ra vẻ vô tội:
“Quen tôi bao lâu nay rồi mà cô vẫn chưa thấy bọn cướp đáng yêu hơn tí nào à?”
Đinh Văn Phong nãy giờ im lặng, bây giờ bỗng lên tiếng:
“Mỗ thấy cậu chuẩn bị mà lên đường cho sớm đi, tốt nhất là ngay ngày mai phải đến thị trấn A, xử lý chuyện Lăng Vua Ma này luôn.
Còn vật tư trên danh sách, hội trưởng sẽ điều động tài nguyên cấp cho cậu đầy đủ những vật liệu dễ kiếm.
Còn những thứ phải mua ở Chợ Quỷ thì tốt nhất cậu nên bỏ cái suy nghĩ ấy đi.”
“Sao lại nói thế được? Anh Trúc Kiếm à, anh có vẻ không thạo chuyện đàm phán làm ăn này lắm.
Cái gì cũng phải có giá của nó chứ?”
Điền Quý vừa cười xòa, vừa tiến lại toan bá vai Trúc Kiếm.
Chỉ thấy Đinh Văn Phong cười lạnh một cái, nói:
“Mỗ chỉ muốn nhắc nhở thân thiện, ấy là con gái lão ấy mà có bề gì thì cậu chờ bị lão Trịnh Hùng Mạnh tìm đến hỏi tội đi.”
Bàn tay Điền Quý mới đưa ra được một nửa, nay đã hóa đá giữa bán không.
Anh chàng ho khan một cái, đoạn rụt tay lại, nói:
“Đúng rồi, cứu người như cứu hỏa, thôi thì mai chúng ta lên đường cho sớm sủa vậy.”
Chứng kiến nụ cười đầy ẩn ý của Trúc Kiếm, Điền Quý mới hiểu cái gì gọi là “núi cao còn có núi cao hơn”, là “chân nhân bất lộ tướng”.
Anh chàng chuyên giả ngây giả dại, tưởng đã là cao thủ, nhưng hóa ra lão Đinh Văn Phong mới thực sự là cáo già.
Điền Quý về quán trọ Hương Rừng, trả cả hai phòng, đoạn sang chỗ Phượng Ngân lấy hành lí luôn.
Phòng cô nàng bừa bộn hơn những gì anh chàng tưởng, cạnh giường nhồi một chồng quần áo con con, trên bàn còn quyển sách đang đọc dở.
Bấy giờ Điền Quý mới hiểu mỗi lần mình hoặc lão cóc sang, Phượng Ngân đều quăng vội đống bề bộn này vào một xó.
Thu dọn xong đâu đấy, Điền Quý đang định ra ngoài kiếm cái gì bỏ bụng thì đã thấy có hai chú chuột đội mũ cối đã tất tả chạy lên cầu thang.
Con bên trái cất tiếng:
“Chào xếp.
Anh Bắc bảo xếp mau đến quán của anh ấy gấp.”
Điền Quý bật cười, hỏi:
“Này, tôi đối xử với hai cậu không tệ, bật mí giúp xem có phải Bắc đang định hỏi tội tôi không?”
Con bên phải bảo:
“Không phải hỏi tội.
Anh Bắc nghe ngóng được là xếp, ý tôi là anh sắp lên phía bắc tìm mộ Vua Ma, nên muốn làm bữa cơm tiễn chân.
Lần này có cả anh chó trắng đến nữa.”
Điền Quý thấy hai con chuột đang ngoắc chân trước với nhau, ở chóp đuôi buộc hai sợi chỉ đỏ, thì bật cười:
“Kinh.
Ăn hỏi bao giờ mà không nói cho tôi biết để đến chung vui?”
Chuột bên phải bảo:
“Mới hôm qua thôi.
Sau chuyện đêm qua, tôi thấy đời chuột chả bao lâu, nếu đã tìm được người trong lòng thì nên trân trọng chứ? Nên là...!hôm nay mang lễ vật sang nhà nàng dạm hỏi luôn.”
Điền Quý cười:
“Thế thì lại tốt quá còn gì? Hai cụ nhà mình là chỗ chiến hữu vào sinh ra tử, nay hai người cưới nhau thì thân càng thêm thân.
Tôi giờ đang rỗng túi, mà lại có việc hệ trọng không tiện nán lại chia vui.
Ở đây có tấm da chuột tiên mua được bên Tàu, là hôi tiên tọa hóa để lại.
Các cậu là cùng loài, hai người sau này ngủ trên tấm da này sẽ rất có ích.”
Hai chú chuột cũng không từ chối nữa.
Điền Quý bước ra cổng quán trọ, Vũ Phạm Long đã đứng chờ sẵn.
Y thân hình vạm vỡ, cao hơn Điền Quý cả cái đầu.
Hai người đi sóng vai, thành ra anh chàng lại càng có vẻ ốm đói còi cọc hơn.
Nhân lúc đường vắng người, Điền Quý mới hỏi:
“Không ngờ là anh không từ chối chuyện đi thị trấn A tìm mộ với tôi đấy.”
Vũ Phạm Long đáp ngay:
“Triệu Vân Sam đã hạ lệnh trực tiếp rồi thì còn biết nói gì nữa?”
“Đừng nói như thể tôi là thằng ngu thế chứ? Nhà họ Vũ Phạm nửa là hành giả, nửa là võ giả, về lý mà nói thì ở ngoài biên chế.
Triệu Vân Sam tuy vừa là phó tư lệnh, vừa là hội trưởng Chân Kiếm Hội, nhưng chỉ có thể nhờ vả, chứ không điều động được anh.”
Điền Quý nói.
Vũ Phạm Long này là trưởng họ nhà Vũ Phạm, chống đỡ gia nghiệp của một dòng họ lớn trải mấy trăm năm.
Người như vậy thực sự không thể nào là loại thô lậu lỗ mãng, không có đầu óc được.
Chuyện này Điền Quý biết, Triệu Vân Sam biết, cao tầng của giới hành giả lẫn Chân Kiếm Hội cũng biết cả.
Thế nhưng Vũ Phạm Long đã muốn đeo cái mặt nạ thô hào này lên, bọn họ cũng không tiện nói thẳng toẹt ra.
Bạn đang đọc bộ truyện Đất Ma tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đất Ma, truyện Đất Ma , đọc truyện Đất Ma full , Đất Ma full , Đất Ma chương mới