TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Câu nói đùa của Vũ Phạm Long không được hưởng ứng, cũng chẳng khiến không khí bớt căng thẳng đi bao nhiêu.
Phượng Ngân thủ thế thật vững, không dám lơi lỏng chút nào.
Gã cười nhạt, ném về phía hai người bọn họ một tấm lệnh bài sắt, đoạn nói:
“Trước tiên, thì mộ chủ chúc mừng hai người.
Con Bát Long Cẩu và Tam Vĩ Ô Vân đã phá hoại được phong thủy ở chỗ cây thị vẹo.
Tấm Nhập Mộ Lệnh này xem như là phần thưởng.”
Phượng Ngân đạp lên tấm lệnh bài, lườm hắn một cái, song không hề lên tiếng.
Cô nàng biết mình bây giờ quên rất nhiều chuyện, kinh nghiệm không đủ để tranh đấu miệng lưỡi với Vũ Phạm Long, thành ra tự giác nhường trận này cho Điền Quý, còn mình thì đứng áp trận thôi.
Sau lưng Phượng Ngân, anh chàng cất tiếng cười đầy vẻ giễu cợt, rồi hỏi:
“Đến đây ném cái miếng sắt rách này vào mặt tao là để sỉ nhục tao à?”
Vũ Phạm Long nhe răng cười:
“Ấy.
Chú Quý đừng vội ném trả Nhập Mộ Lệnh cho anh, nếu không là hối hận không kịp đâu đấy.”
“Mời nói...”
Điền Quý thở ra một hơi rất nặng, đoạn nói, nghe giọng đã bình tình hơn trước nhiều.
Vũ Phạm Long hắng giọng:
“Mộ chủ cho các người hai sự lựa chọn.
Thứ nhất, cũng là cách dễ dàng, ấy là thằng Quý giao nộp cách bày trận nhanh.
Chỉ cần mộ chủ nhận được phương pháp thì sẽ thả Phạm Minh Hằng và hai con vật.
Thế nhưng, anh đoán là thằng Quý sẽ không đồng ý đâu.”
“Đừng có ra vẻ như mày hiểu tao lắm.”
Điền Quý trầm giọng đáp trả.
Vũ Phạm Long hình như không coi lời nói của anh chàng vào đâu, cứ cười hề hề.
Trông bộ dạng hiện giờ của hắn đầy vẻ thô hào mộc mạc, nếu ai không biết nhìn thấy, có lẽ chỉ cho rằng là một anh thợ cày chân chất mà thôi.
Điều này càng khiến Phượng Ngân thấy người trước mặt đáng sợ.
Chỉ nghe hắn lên tiếng:
“Rồi rồi.
Lựa chọn thứ hai, ấy là chú phải chứng minh chú xứng đáng cho mộ chủ bỏ thời gian ra gặp mặt.
Phá được phong thủy của cây khế còng queo là một lựa chọn không tồi đấy.
Đấy.
Rượu mời chắc chắn chú không uống, còn chén rượu phạt này chú có dám nếm không, Điền Quý?”
Điền Quý đáp gọn:
“Cứ chờ đấy đi...”
Vũ Phạm Long cười ngả ngớn, đoạn nói:
“Đúng rồi.
Bật mí cho chú một bí mật: kẻ được chôn trong Lăng Vua Ma này không phải hoàng tộc họ Nguyễn như những gì người ta vẫn đồn đại, mà chính là tên thầy phong thủy đã xây ngôi mộ này đấy.
Thế nhé, tin hay không thì tùy, đừng làm anh mày thất vọng đấy Điền Quý.”
“Rốt cuộc nhà ngươi theo phe nào vậy?”
Khi Điền Quý hỏi câu này, chính Phượng Ngân cũng bất giác thở chậm lại, hai bàn tay nắm chặt.
Vũ Phạm Long tròn mắt nhìn hai người, đoạn cười phá lên.
Từ lúc xuất hiện đến giờ, hắn cứ cười khùng khục, giống như có vấn đề về thần kinh vậy.
“Phe nào? Chú Quý ơi là chú Quý.
Chú nghĩ thằng Vũ Phạm Long này mà phải theo phe kẻ khác ấy à?”
Hắn nói đến đoạn này, thì sau lưng phát ra ánh sáng vàng.
Khuôn mặt của Vũ Phạm Long bắt đầu biến đổi một cách cực kì kinh dị.
Các cơ trên mặt của hắn cứ dịch ngang rồi chuyển dọc, xương mặt của hắn lúc thì to ra, lúc thì nhỏ lại, mãi đến lúc diện mạo của hắn thay đổi hoàn toàn mới thôi.
Vũ Phạm Long nhìn Phượng Ngân một cái, hỏi:
“Sao? Giống không?”
Cô nàng giật mình, ngơ ngác nhìn vào khuôn mặt của kẻ trước mặt.
Hiện giờ, trông Vũ Phạm Long như một người trung niên gầy gò, làn da cháy nắng đầy những vết rỗ, trên môi vắt một hàng ria con kiến tỉa mỏng dính.
Phượng Ngân quả thật thấy khuôn mặt này quen quen, nhưng không tài nào nhớ ra nổi là đã nhìn thấy ở đâu.
Cô nàng nheo mắt lại, nhìn thật kỹ.
Khuôn mặt trung niên nhỏ thó từ từ trẻ lại, râu ria cũng bớt rậm.
Tuy vẫn cái mặt rỗ và nước da rám nắng đó, nhưng lúc này lại là của một người đàn ông trạc ba mươi tuổi, dáng vẻ kham khổ.
“Thế này thì đã nhận ra chưa?”
“Chú? Nhà ngươi...”
Vũ Phạm Long ngó lơ cô nàng, vừa cười ha ha vừa bỏ đi.
Chờ hắn đi khuất hẳn, Phượng Ngân mới thấy đôi chân bủn rủn, ngã ngồi đánh thụp một cái xuống bên cạnh Điền Quý.
Cô nàng thở hào hển, lau mồ hôi lạnh ở trán, rồi hỏi:
“Anh dự định đối phó với hắn thế nào?”
Điền Quý không trả lời, chỉ cúi đầu, mắt nhắm lại, dường như đang suy nghĩ chuyện gì đấy.
Phượng Ngân thấy thế thì cũng không hỏi tới nữa, đi sang chỗ khác, không làm phiền tới anh chàng.
Khoảng nửa tiếng sau, ở một góc hang, có tiếng kêu lách ca lách cách vang lên.
Phượng Ngân choàng dậy, Lục Chuyển thủ sẵn trong tay, chuẩn bị đối phó với hiểm họa.
“Đừng manh động!”
Giọng Điền Quý cất lên, vừa kịp ngăn mũi tên lửa rời khỏi cung Chu Tước.
Phượng Ngân tung mình nhảy xuống chỗ anh chàng đang nằm, xem thử xem thứ vừa phát ra tiếng lách cách là gì.
Bấy giờ, đứng trước mặt cô nàng là một bộ xương người trắng hếu, mình mặc một bộ áo nhà sư nâu xồng đã rách te tua.
Bạn đang đọc bộ truyện Đất Ma tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đất Ma, truyện Đất Ma , đọc truyện Đất Ma full , Đất Ma full , Đất Ma chương mới