TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Thấy sự chủ động ngoan ngoãn của Tiết Ngải: “Vẫn chưa phải lúc.” Phùng Tĩnh Tô vuốt v e đôi môi của Tiết Ngải: “Đừng nóng lòng đến thế.” Nhưng mà Tiểu Hồ Ly đáng yêu quá!
Chuyện… Chuyện gì đang xảy ra vậy? “Ai… Ai nóng lòng?” Tiết Ngải cực kỳ xấu hổ, vùi đầu trong lòng ngực Phùng Tĩnh Tô không chịu chui ra.
Phùng Tĩnh Tô thầm cười, Tiểu Hồ Ly bị nói toạc nên xấu hổ không muốn gặp người.
Ngón tay nàng vuốt mái tóc dài của Tiết Ngải, thắc mắc xem có phải mình đã đến nhầm nơi rồi không? Tiết Ngải châm lửa trên người nàng, bây giờ đã thiêu đến mức nàng rất khó chịu, người này luôn luôn ở bên cạnh nhưng nàng lại không thể đụng vào.
Vậy thì chẳng phải mình đã đi chịu tội sao?
“Chuyện Trang Nhược Vân là thế nào?” Nàng nghe người trong cung nói chuyện xảy ra ngày hôm nay ở Tôn gia nên mới đến đây hỏi một số chuyện.
Kết quả là vừa nhìn thấy Tiết Ngải đã sáp lại, ôm nhau quên cả chính sự.
Tiết Ngải lăn qua lộn lại trong ngực Phùng Tĩnh Tô, lúc lâu sau mới bằng lòng ngẩng đầu lên, thấy đôi mắt đang cười của Phùng Tĩnh Tô, nàng đưa tay lên che mắt Phùng Tĩnh Tô: “Tô tỷ tỷ không được cười ta đâu!”
“Được được được, không cười không cười.” Phùng Tĩnh Tô miễn cưỡng che dấu ý cười, để Tiểu Hồ Ly không mất mặt.
Tiết Ngải nằm trong lòng ngực Phùng Tĩnh Tô kể chuyện ngày hôm nay và dự định của mình khi làm như vậy, nói xong nàng ngẩng đầu: “Tô tỷ tỷ có cảm thấy ta quá tùy ý không?”
Tay Phùng Tĩnh Tô lại không nhịn được mà vuốt mặt nàng: “Sao vậy được? Nàng làm tốt hơn trong tưởng tượng của ta nhiều.”
Viên cục đá mang tên Tiết Ngải này hoàn toàn biết nên đi nơi nào, không cần Phùng Tĩnh Tô quan tâm, chính nàng sẽ tự đi khuấy động thế cục, tạo hết cơ hội này đến cơ hội khác cho Phùng Tĩnh Tô.
Được Phùng Tĩnh Tô khích lệ, Tiết Ngải cười càng ngọt ngào hơn.
Nàng như ngày thường đã xinh đẹp, nụ cười này khiến Phùng Tĩnh Tô đã nhìn quen cái đẹp cũng phải thần hồn điên đảo.
Chắc chắn nha đầu này được biến hình từ Hồ Ly, sao có thể mê hoặc lòng người đến vậy chứ.
“Ngày mai nàng thật sự không đi ứng chiến sao?”
Tiết Ngải gật đầu: “Ta biết mẫu thân sẽ không để ta đi.
Chuyện này ta không đi thì còn có lợi hơn, mẫu thân cho là làm thế sẽ khiến ta yếu thế hơn với Trang gia, sự thật là ta không đi mới khiến Trang Nhược Vân nhục nhã.” Tiết Ngải đã sớm nhìn thấu tâm tư của Phan thị.
Nói nàng lợi hại, thật ra phần lớn nguyên nhân là do nàng nhìn thấu được hầu hết mọi người, mà mọi người lại không thể nhìn thấu nàng hoàn toàn.
Đây là cách nàng chiếm được ưu thế, và ưu thế này sẽ ngày càng ít hơn vì tính cách thật sự đã bị bại lộ, cho nên nàng phải khuấy động cục diện không ngừng, để ưu thế này không biến mất nhanh như vậy.
“Nàng muốn giúp ta đánh bại Trang gia vì mục đích khác nữa sao?” Chỉ là một Trang gia mà thôi, Phùng Tĩnh Tô không quan tâm lắm, nàng cảm thấy Tiết Ngải cũng không cần quan tâm.
Đến lúc này, Phùng Tĩnh Tô chắc chắn sẽ không để Tiết Ngải phải gả cho Thái Tử, hẳn là Tiết Ngải đã hiểu rõ được điều này.
“Phía sau Trang gia là Trình gia, dây vào Trang gia thì người của Trình gia sẽ không ngồi yên.” Tiết Ngải vẫn là Tiết Ngải đáng yêu như cũ, chỉ là bên trong tròng mắt của nàng chứa đầy vẻ tỉnh táo, sắc mặt giống hệt như phụ thân nàng.
“Nàng muốn đạp đổ Trình gia?” Phùng Tĩnh Tô không ngờ thú vui của Tiết Ngải lại lớn đến thế.
“Lão đại nhân của Trình Gia làm Tế tửu Quốc Tử Giám, tai mắt rộng khắp triều đình, hai đứa con trai lại làm chủ Hình bộ và Binh bộ, con cháu cũng đều làm quan ở kinh thành, cả một nhà này là trượng đỡ lớn nhất của Hoàng Hậu và Thái Tử.” Tiết Ngải đưa tay ôm chặt cổ Phùng Tĩnh Tô: “Tô tỷ tỷ, chỉ cần Trình gia không ngã ngựa, dù Thái Tử và Hoàng Hậu có phạm phải tội lớn gì đi chăng nữa thì địa vị cũng sẽ không bị dao động.”
Phùng Tĩnh Tô cười, vuốt cái mũi của nàng, nói: “Nàng nóng lòng đối phó với Thái Tử như vậy, sợ Hoàng Thượng ban thánh chỉ xuống bắt nàng gả sang sao?”
Tiết Ngải bĩu môi: “Ta không thèm gả cho Thái Tử.”
“Vậy nàng muốn gả cho ai?” Phùng Tĩnh Tô tiếp tục đùa nàng.
Tiết Ngải quay đầu, tức giận trừng mắt nhìn Phùng Tĩnh Tô: “Tô tỷ tỷ biết rõ mà!”
“Là ta sao?” Tiếp tục đùa.
Tiết Ngải cũng không thèm hùa theo, đưa tay ra đánh nàng: “Cứ luôn bắt nạt người ta, Tô tỷ tỷ quá xấu!”
Nắm tay nhỏ đánh trên người Phùng Tĩnh Tô mang lại cảm giác hệt như xoa bóp, Phùng Tĩnh Tô cũng không tránh, chiều cho nàng đánh: “Vậy chúng ta nói đủ rồi, nàng đã hứa sẽ gả cho ta, không cho phép đổi ý.”
Mặt Tiết Ngải lại đỏ lên trong vô thức: “Ai đổi ý chứ?” Nàng nhỏ giọng lẩm bẩm.
Hai người ầm ĩ cãi nhau trong phòng mãi đến trước giờ cơm tối, sau khi quyết định được bước đi kế tiếp, Phùng Tĩnh Tô cúi đầu hôn môi Tiết Ngải một cái, nhân lúc Tiết Ngải chưa kịp phản ứng đã đi ra ngoài.
Tiết Ngải sờ lên nhiệt độ còn lưu lại trên môi, bĩu môi, vừa hôn đã chạy, mình vẫn chưa hôn được nàng đâu!
Ban đêm, khi Tiết tướng hồi phủ, người gác cổng giao một tờ giấy cho người hầu riêng của Tiết tướng, người hầu riêng của Tiết tướng tiến vào thư phòng mới giao tờ giấy cho Tiết tướng.
“Người gác cổng đưa, nói là Lý đại phu cố ý để lại.
Tiết tướng nhìn tờ giấy, lông mày nhíu lại một cái: “Thư Nghiễn, đi mời Lý đại phu đến đây, cõng người.”
Sách Nghiễn lập tức đi ra, không lâu sau đã dẫn Lý đại phu đến.
Tiết tướng hỏi: “Lý đại phu, trong tờ giấy này ngài đã nói là có chuyện quan trọng, không biết sự tình thế nào?”
Lý đại phu nói cho Tiết tướng nghe phát hiện của mình, đợi một hồi sau mới nói tiếp: “Tướng gia, lão hủ đã xem bệnh hơn mười năm ở trong phủ, luôn rất biết ơn tướng gia đã chiếu cố, không dám nói lung tung mấy chuyện này.
Có người hạ cỏ Ngân Hoàn vào trong thức ăn của Đại tiểu thư, đương nhiên việc này không ảnh hưởng đến tính mạng mà chỉ khiến Đại tiểu thư bệnh thêm mấy ngày mà thôi, nhưng mà chuyện này có thể lớn có thể nhỏ, lão hủ cảm thấy cứ phải nói với tướng gia cho thỏa đáng.”
Tiết tướng gật đầu: “Phu nhân biết chuyện này không?”
Lý đại phu lắc đầu: “Không biết.
Dựa theo sự phân phó của tướng gia, lão hủ không nói chuyện này với mấy vị phu nhân tiểu thư.”
Tiết tướng sai Thư Nghiễn phong bạc cho Lý đại phu, Lý đại phu không chịu nhận, Tiết tướng nói: “Ngài nên nhận, phải giữ bí mật chuyện này mới được.”
Lý đại phu nhận bạc, cúi đầu nói: “Tướng gia yên tâm.”
Sau khi tiễn Lý đại phu, Tiết tướng gọi quản sự hậu viện Trần nương nương đến.
Vị Trần nương nương này lớn tuổi hơn Tiết tướng, là người bên cạnh lão phu nhân, bà ấy được nuôi dạy để trở thành người quản sự hậu trạch.
Vì đã ở với lão phu nhân nhiều năm nên trung thành tuyệt đối với chủ tử, nhiều năm như vậy cũng không kết hôn hay sinh con.
Tiết tướng đã nói, mai sau tướng phủ sẽ là chỗ để Trần nương nương dưỡng lão cho đến khi mất đi.
Sau khi lão phu nhân qua đời, Trần nương nương đến kinh thành theo Phan thị, mặt ngoài thì là dưỡng lão ở hậu trạch, bình thường cũng quản lí vài chuyện.
Nhưng trên thực tế, bà ấy là tai mắt mà Tiết tướng sắp xếp ở hậu trạch.
Tiết tướng đối xử khá tốt với mấy vị thê thiếp, thế nhưng càng có chức vị cao càng phải cẩn thận từng li từng tí.
Chính thê Phan thị của mình xuất thân từ nhà nông bình thường, có đôi khi sẽ làm mấy chuyện không được hợp lí, Uông thị và Tưởng thị thì lại là thiếp, đôi khi sẽ có tư tâm sâu nặng, cho nên Tiết tướng không nhúng tay vào chuyện trong hậu trạch, nếu như muốn nhúng tay thì phải thông qua Trần nương nương.
Trần nương nương được gọi vào thư phòng, Tiết tướng sai bà ấy âm thầm điều tra nghe ngóng chuyện Tiết Oánh trúng độc, trước khi tra ra chân tướng thì không được rút dây động rừng.
Trần nương nương gật đầu nhận lời, không lâu sau đã trở về.
Thư Nghiễn ở bên ngoài nhận được hộp cơm do phòng bếp đưa tới, để từng đ ĩa đồ ăn lên trên bàn: “Tướng gia, chuyện này là do người ngoài làm sao?”
Tiết tướng lắc đầu: “Làm gì có người nào tốn công như vậy chỉ để cho Đại tiểu thư đau bụng mấy ngày? Vậy thì quá nhàm chán.
Chắc chắn là nữ tử nào đó trong phủ đã làm chuyện này, muốn hạ độc nhưng không dám nên mới hạ ít thuốc sổ khiến Đại tiểu thư nhăn nhăn nhó nhó không được thoải mái.”
Thư Nghiễn không dám nói tiếp.
Bạn đang đọc bộ truyện Đế Tướng Lưỡng Khuynh Quốc tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đế Tướng Lưỡng Khuynh Quốc, truyện Đế Tướng Lưỡng Khuynh Quốc , đọc truyện Đế Tướng Lưỡng Khuynh Quốc full , Đế Tướng Lưỡng Khuynh Quốc full , Đế Tướng Lưỡng Khuynh Quốc chương mới