TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
“Ai biết, Hòa Gia, ngươi đừng vội, Vân Dật vừa hồi cung, để nàng đắc ý một chút.
Dù sao Công chúa bị cướp danh tiếng cũng không phải chỉ có một mình ngươi, người khác không sốt ruột, ngươi sốt ruột làm gì? Bây giờ, thân thích đều ‘xa thơm hương gần*, có lẽ Phụ hoàng ngươi chẳng qua cảm thấy Vân Dật không ở trong Hoàng cung cả mười năm, đền bù cho nàng một chút thôi.
Dù sao nàng cũng là cái người không có mẫu thân, có thể làm ra chuyện động trời gì? Đừng không kiên nhẫn như vậy, không xứng với thân phận Công chúa con vợ cả của ngươi.” Mặc dù Hoàng Hậu đã biết chuyện, trong lòng cũng có kinh ngạc và kiêng kị, nhưng bà bình thản hơn Hòa Gia Công chúa.
* Xa thơm hương gần /yuǎn xiāng jìn chòu/: Nếu thân thiết thì thường xuyên xảy ra mâu thuẫn, dần dần nhìn ra lỗi của đối phương.
“Nhi thần rất tức giận!” Suy cho cùng, Hòa Gia Công chúa tuổi còn trẻ, lại là Công chúa con vợ cả, từ nhỏ đến lớn, trong tất cả Công chúa, nàng là người được sủng ái nhất, bình thường nếu có đồ gì phát cho tất cả các Công chúa, nàng đều nhận được đồ tốt hơn, nhiều hơn người khác.
Đây là lần đầu tiên từ lúc sinh ra có một Công chúa được đối xử tốt hơn nàng, thế nào cũng rất khó tiếp nhận.
“Giận thì nhớ kỹ lấy, bổn cung cũng không tin nàng sẽ không phạm sai lầm trong cung, chỉ cần nàng có lỗi, ngươi còn sợ không chèn ép nàng được sao? Phóng mắt ra xa một chút, đừng học mấy thói tầm nhìn hạn hẹp thấp hèn bại hoại kia, thật xấu hổ với thân phận này.”
Đương nhiên, Hòa Gia Công chúa vẫn rất giận, nhưng mà Hoàng Hậu đã nói như vậy, nàng nói thêm gì cũng không tốt, có điều, ghen ghét trong lòng đối với Phùng Tĩnh Tô đã giảm xuống.
Đối với chuyện Phùng Tĩnh Tô được sủng ái, người có phản ứng đương nhiên không chỉ có Hòa Gia Công chúa.
Trong cung Lệ Hinh, Trinh Thục Công chúa đang nói đến chuyện này cùng Thục phi Đường thị.
“Vân Dật mới về đã được sủng ái như vậy, Trinh Thục có ghen tỵ với nàng không?” Đường Thục phi hỏi.
Trinh Thục Công chúa lắc đầu: “Vân Dật mới vừa hồi cung, còn chưa hiểu rõ sự tình trong cung, lúc này không nên động thủ.
Thời điểm này Phụ hoàng lại gióng trống khua chiêng việc sủng nàng, nếu là nhi thần, chắc chắn đã bị hù chết.
Ân sủng của nàng cũng không phải ai cũng có phúc hưởng.”
Đường Thục phi nhìn thấy dáng vẻ không kiêu không gấp của con gái, hết sức hài lòng gật đầu: “Con gái ta có tầm nhìn rộng, đầu óc thanh tỉnh, không uổng công mẫu phi dạy bảo.
Hành động của Hoàng Thượng lần này tuyệt đối không đơn giản, mẹ con ta lẳng lặng ở phía sau nhìn xem chuyện này sẽ phát triển thế nào đi.
Gần đây ngươi không nên tiến quá xa vào mối quan hệ với Vân Dật, cũng không nên tận lực xa lánh, tóm lại cứ bình thường, vậy thì ngày sau chúng ta sẽ chủ động hơn rất nhiều.”
“Vâng, nhi thần hiểu.”
Đối với việc Phùng Tĩnh Tô được Hoàng đế sủng ái, phản ứng của mọi người trong cung khác nhau, mà nhân vật chính của việc này lại bình thản trải qua cuộc sống hàng ngày.
Buổi sáng đi thỉnh an Hoàng Hậu, sau khi về cung ăn điểm tâm lại cùng các tỷ muội khác đi Tính Nghi cung học tập.
Hòa Gia Công chúa vốn dĩ chờ nàng không theo kịp chương trình học mà bị Trần phu tử răn dạy, không nghĩ đến nàng hoàn toàn có thể đuổi theo.
Trong các vị Công chúa, nàng không nổi bật, cũng không bị tụt phía sau, vĩnh viễn ở giữa, cứ coi như người khác không nhìn ra cái gì, nếu Trần Đoan Hành còn nhìn không ra thì thật là uổng phí danh xưng đại nho này.
Một buổi học kết thúc, Công chúa khác đã lần lượt rời đi, ngay lúc Phùng Tĩnh Tô muốn quay về, Trần Đoan Hành gọi nàng lại.
“Công chúa, thần nghe nói trước đó Công chúa từng học tập tại thư viện Phi Diệp Tân, không biết người dạy Công chúa văn thư là vị phu tử nào?” Trần Đoan Hành thường đi vòng quanh tìm hiểu nơi dạy bảo Hoàng thất của các quốc gia, đương nhiên đã nghe nói đến thư viện Phi Diệp Tân, chỉ là từ trên xuống dưới cái thư viện này đều là nữ, cho nên hắn cũng chỉ nghe qua, chưa từng thấy.
“Trần phu tử có nghe nói qua về Lô Tuyết Miên chưa?” Phùng Tĩnh Tô hỏi.
Hai mắt Trần Đoan Hành sáng lên, gật đầu nói: “Thì ra là thế.
Thần biết đến học vấn của Lô Quận chúa, khó trách Công chúa bác học như thế.
Công chúa, xin thứ cho thần nói thẳng, nếu Công chúa đã được Lô Quận chúa dạy bảo, vậy thì không cần đến nơi này học tập, làm vậy là coi nhẹ Công chúa.”
Ấn tượng của Phùng Tĩnh Tô đối với Trần Đoan Hành rất tốt.
Một người lớn học rộng tài cao nhưng không mắc thói ‘văn nhân tương khinh*, rất mực khiêm tốn, khó trách đã trở thành đại nho tốt nhất.
* Văn nhân tương khinh: người học văn khinh thường lẫn nhau.
“Trần phu tử, ta học tập ở đây là do không muốn ‘mộc tú vu lâm’*, phu tử có hiểu ta không?”
* Mộc tú vu lâm: Nếu một cây cao hơn và đẹp hơn cả khu rừng, gió chắc chắn sẽ bẻ gãy nó.
Trần phu tử lập tức gật đầu: “Thần hiểu.” Ông không cần nhiều lời thêm nữa, lập tức rời đi.
Lúc Phùng Tĩnh Tô đi ra, nàng nhìn thấy Đức An Công chúa đang chậm rãi đi, nàng biết Đức An Công chúa đang chờ mình, thế là tăng tốc đi đến cạnh Đức An Công chúa: “Thất muội, ngươi chờ ta sao?”
Đức An Công chúa quay đầu nhìn nhìn, thấy ở đây ngoại trừ cung nữ của mình và Tiểu Châu - cung nữ của Phùng Tĩnh Tô cũng không có người khác.
“Ngũ tỷ, thật ra cũng không có gì, ta chỉ là cảm thấy ngươi thật lợi hại, ta rất ghen tị.” Đôi mắt thiếu nữ lóe sáng, tràn đầy hâm mộ và sùng bái.
Phùng Tĩnh Tô cười, xoa đầu Đức An Công chúa: “Sao ngươi phải ghen tị với ta?”
“Ngươi nhìn xem, ngươi vừa mới trở lại đã học được hết các quy củ, hiện tại mỗi ngày các lão ma ma trong cung vẫn còn đang dạy ta.
Với cả, Phụ hoàng tốt với ngươi như vậy, cả Trần phu tử cũng muốn nói chuyện riêng với ngươi.” Nàng ấy nắm chặt chiếc khăn trong tay: “Đến bây giờ ta vẫn chưa từng được Trần phu tử nói chuyện riêng cùng, đã bị đánh bằng thước hai lần.”
Đức An nhỏ tuổi nhất, cộng thêm việc phân vị của mẹ đẻ rất thấp, cho nên nàng luôn nơm nớp lo sợ sống trong cung.
Lúc đầu, nàng nghĩ sau khi Phùng Tĩnh Tô trở về cũng sẽ giống như mình, nàng rất vui khi có một người ‘đồng bệnh tương liên* với mình, dù sao cũng có thêm một người bạn, không ngờ được ngay cả khi mẹ đẻ của vị Ngũ tỷ này đã qua đời, cuộc sống của nàng vẫn tốt hơn mình nhiều.
* Đồng bệnh tương liên: Chung cảnh ngộ sẽ thấu hiểu lẫn nhau.
Nàng ghen tị, sùng bái, còn có một chút ghen ghét.
“Việc do người làm.
Bạn đang đọc bộ truyện Đế Tướng Lưỡng Khuynh Quốc tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đế Tướng Lưỡng Khuynh Quốc, truyện Đế Tướng Lưỡng Khuynh Quốc , đọc truyện Đế Tướng Lưỡng Khuynh Quốc full , Đế Tướng Lưỡng Khuynh Quốc full , Đế Tướng Lưỡng Khuynh Quốc chương mới