TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Ngày đầu tiên nghỉ đông.
Doãn Triệt đến bệnh viện thành phố, sẩm tối mới trở về, vừa vào phòng khách đã có Kiều Uyển Vân đợi sẵn từ lâu kéo lại hỏi: "Sao rồi con? Bác sĩ Phùng nói thế nào?"
Doãn Triệt treo gọn khăn quàng cổ, nét mặt bình tĩnh: "Tốt ạ, bác sĩ bảo có hy vọng."
Kiều Uyển Vân kích động: "Thật không? Tốt quá rồi, có hy vọng là được, tốn kém bao nhiêu không thành vấn đề, bảo bác sĩ Phùng cứ mạnh tay điều trị."
Doãn Trạch ngồi trên sô pha không ngừng bấm điều khiển, chẳng có chương trình nào hay: "Chữa bấy lâu nay mới có hy vọng, uổng cho bác sĩ Phùng đó còn là chuyên gia hàng đầu."
"Tiểu Trạch, ăn nói kiểu gì đấy con." Kiều Uyển Vân quở trách.
"Vốn dĩ là thế."
Doãn Quyền Thái chau mày hỏi: "Cụ thể ông ấy nói sao? Con đừng lừa bố mẹ."
Kiều Uyển Vân đẩy chồng mình một cái, nói nhỏ: "Làm gì mà anh dữ thế."
Doãn Quyền Thái: "Anh không dữ, nó không cho chúng ta đi theo, bác sĩ Phùng cũng nói phải bảo vệ sự riêng tư của omega.
Nó nói thế nào thì là thế ấy, chẳng lẽ chúng ta không có quyền biết? Nhỡ đâu nó không muốn chúng ta lo lắng, cố tình lừa chúng ta thì phải làm sao?"
Ngày trước Doãn Quyền Thái là luật sư nổi tiếng, tuy hiện tại đã lui về làm ông chủ nhưng trực giác hơn người vẫn còn đó, luôn cảm thấy sự việc không đơn giản như vậy.
Bệnh chữa gần mười năm, trị liệu tâm lý hay trị liệu bằng thuốc đều đã thử, song không hề khởi sắc.
Vốn dĩ cả nhà đã định bỏ cuộc, cứ để con trai sống bình yên như này vậy, không dằn vặt con thêm nữa, ai dè thời gian trước bác sĩ Phùng bỗng nhận được tin, nói ở nước ngoài có ca bệnh tương tự được chữa khỏi, có thể tham khảo để điều trị, vợ chồng hai người lại lập tức nhen nhóm hy vọng.
Nhưng bình tĩnh suy xét kỹ, lỡ như quá trình điều trị rất khổ sở thì sao? Lỡ như trong lúc đó có nguy hiểm thì sao?
Hơn nữa trẻ con bây giờ được bảo vệ nhân quyền từ nhỏ, nếu Doãn Triệt không muốn nói, bác sĩ Phùng cũng không thể tiết lộ bất cứ thông tin nào, vợ chồng họ là phụ huynh chẳng phải không biết gì hay sao? Thấp thỏm trong lòng là điều khó tránh.
"Bố, bố yên tâm, con không lừa bố mẹ, thật sự có hy vọng chữa khỏi." Doãn Triệt ngồi cạnh bố mình trên sô pha: "Hôm nay trị liệu tâm lý ở giai đoạn đầu, rất nhẹ nhàng, bố mẹ đi cũng chỉ chờ bên ngoài, đến không cần thiết."
Doãn Trạch: "Không phải chỉ là bệnh khuyết thiếu pheromone thôi sao, còn chia làm mấy giai đoạn? Con thấy trên mạng có đầy người chữa khỏi, rốt cuộc bác sĩ Phùng đó có được không? Mua danh trục lợi chứ gì."
Kiều Uyển Vân: "Tiểu Trạch, bệnh của anh con hơi phức tạp, không đơn giản như con nghĩ, bác sĩ Phùng đã cố hết sức rồi."
Doãn Trạch ném điều khiển: "Có thể phức tạp đến đâu? Một beta như anh dù không có pheromone thì đã sao? Mắc mớ gì nhất định phải hành xác chữa hết thế nọ đến thế kia, lẽ nào nhà họ Doãn mình còn lo không gả con trai đi được?"
Doãn Quyền Thái vỗ bàn, sắc mặt rất khó coi: "Tôn trọng anh con đi."
Ban đầu Doãn Trạch chỉ thấy chẳng đáng, nghe bố nói thì lập tức bùng nổ: "Sao con phải tôn trọng anh? Nếu không phải khi xưa anh bỏ mặc con thì có trở thành như bây giờ không?"
"Câm mồm, con..."
"Bố." Doãn Triệt kéo góc áo bố mình: "Đừng nói nữa ạ, A Trạch chỉ quan tâm con, không muốn thấy con chịu khổ thôi."
"Ai quan tâm anh? Tưởng bở." Doãn Trạch đứng phắt dậy, tức tối đi lên tầng.
Lại là kết cục như mọi lần.
Kiều Uyển Vân thở dài: "Thằng bé này, bao giờ mới trưởng thành đây..."
Bậc làm cha mẹ luôn mong con mình hiểu chuyện, nghe lời, bớt lo, tuy nhiên con cái tuổi nổi loạn lúc nào cũng làm ngược lại.
"May mà tiểu Triệt hiểu chuyện, chưa từng khiến bố mẹ nhọc lòng."
Doãn Triệt cụp mắt: "Dạ."
Doãn Quyền Thái hỏi tiếp một số điều nhỏ nhặt, cậu trả lời từng câu, cuối cùng Doãn Quyền Thái cũng tin bệnh này thật sự có hy vọng chữa khỏi, bấy giờ mới yên tâm phần nào.
Vốn tưởng đối phó với bố mình là đủ, dè đâu đến tối cậu lại phải nhận thẩm vấn từ người yêu:
"Bệnh này chữa được thật sao? Không đau thật à? Cậu không gạt tôi đấy chứ?"
"Không tin thì dẹp." Doãn Triệt đứng trên ban công phòng ngủ, nhìn thấy trong vườn hoa, người làm vườn đang cắt tỉa cành mai vàng và treo đèn lồ ng nhỏ màu đỏ rực lên.
Hai ngày nữa là đến Tết.
"Đánh giá theo hướng lạc quan, đúng là có thể chữa khỏi theo phương pháp này."
Bạn đang đọc bộ truyện Để Ý Tôi Đi Mà tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Để Ý Tôi Đi Mà, truyện Để Ý Tôi Đi Mà , đọc truyện Để Ý Tôi Đi Mà full , Để Ý Tôi Đi Mà full , Để Ý Tôi Đi Mà chương mới