Mới sáng sớm, Rayleigh lại kêu hắn dậy sớm để huấn luyện đặt biệt như thường ngày rồi, thật ra cũng chả phải huấn luyện gì ghê gớm cả, giống chơi trốn tìm ấy mà, ổng trốn hắn tìm thôi, muốn tìm được ổng là phải dùng Haki, nhưng hắn thính giác khủng à, ngày nào cũng tìm được ổng uống rựu phè phỡn ở dưới một gốc cây nào đó trên hòn đảo này hoài.
Những gì Rayleigh dạy, Diệt Thiên điều nhớ hết, vì trí nhớ hơn 2000 lần người thường ấy mà, ổng cũng trả bài hắn rồi, ừm kiểm tra coi hắn còn nhớ những gì ổng dạy không đó mà, cái đó cách một tuần kiểm tra một lần.
Vì hắn nhớ hết những gì ổng dạy rồi, nên chỉ còn thực chiến với thử thách thôi, thực chiến tìm mãnh thú, thử thách chơi trốn tìm.
Diệt Thiên:"Sư phụ, dạy con cách sử dụng Haki vũ trang lại đi, đệ tử quên hết rồi, nếu sư phụ làm mẫu luôn thì càng tốt.
Vừa định mượn cớ thử thách, để đi tới chỗ hôm qua bỏ hai ba thùng rựu ở đó, chuẩn bị hôm nay uống cho đã, nghe hắn nói vậy, Rayleigh đành để chuyện đó tới buổi tối tính vậy, ông bắt đầu giảng lại với làm mẫu cho hắn xem.
Rayleigh:"Thôi được rồi, Haki vũ trang là...
Một lát sau, khi Rayleigh làm mẫu với giảng xong, Diệt Thiên cũng cảm giác được đầu ngón tay là lạ, hắn cảm thấy có một tần mỏng giống như tơ nhện, ở trên làn da ngón tay của hắn vậy đó, tuy không thấy được nhưng hắn cảm nhận được.
Rayleigh:"Cậu có cảm nhận được gì không?
Câu này mỗi ngày ông đều hỏi hắn cả, nhưng hắn mỗi lần đều nói không, ừm hắn không nói ông cũng biết, dù sao ông cũng dùng Haki mà, đặt điểm của người có Haki ông cũng biết một chút.