Diệt Thiên:"Không cần, nhưng người ta, muốn lo mà~
Senren:"[Vui vẻ] Hứ!
Hai cô bắt đầu tập luyện, té anh chạy tới bế, dần dà hai cô cũng quen dần và thả lỏng luyện tập dễ hơn, hai cô luyện khá hăng vì mỗi khi té đều có người ôm.
Trưa.
Diệt Thiên:"Chắc hai em cũng mệt rồi, mình nghỉ tí đi, anh có làm cơm nắm nè.
Anh đưa khăn lau mồ hôi cho hai cô, lấy ra khăn trải dưới gốc cây có bóng râm, mới lấy giỏ đựng đủ loại cơm nắm ra, được làm từ các loại cá câu hôm qua.
Senren:"Anh làm lúc nào vậy? sáng giờ tôi không thấy anh rời đi lúc nào mà.
Cô và chị lấy khăn lau mồ hôi.
Diệt Thiên:"Vừa rồi, chắc hai em tập trung quá không thấy, trước khi ăn để anh tắm cho nhé.
Senren:"[Bối rối] Tắm... tắm gì cơ?! anh muốn làm gì... hả?
Hai cô ngượng đỏ mặt, theo bản năng ôm ngực.
Diệt Thiên:"Tắm thôi mà, đứng yên không có gì đâu.
Móc ra máy tạo mây tắm cho anh và hai cô sạch sẽ, cất máy, ba người ngồi vây quanh, bắt đầu ăn cơm nắm.
Diệt Thiên:"Đây là nước chấm anh tự chế, hai em có thể chấm ăn nếu thích, còn đây là trà sữa trân châu.