TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Đêm Nay Em Ở Đức Linh Cáp

Chương 4: Thịt dê nướng ánh hoàng hôn


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước

Khoang xe lại dần dần trở nên yên tĩnh, chủ đề liên quan đến tự sát dẫu đáp án có là khẳng định hay phủ định thì cũng quá mức riêng tư, không nên nhắc nhiều.

Trì Niệm thả lỏng, nhìn chằm chằm chiếc túi thơm nho nhỏ treo bên dưới gương chiếu hậu. Chiếc túi được làm rất tinh tế, màu hồng, bên trên dùng chỉ màu vàng kim thêu mấy đóa anh đào, mặt chính có chữ "ngự thủ".

Bùa bình an à? Màu sắc này nhìn cũng dễ thương ra phết.

"Đây là bùa hộ mệnh sao?" Trì Niệm chạm vào nó, cố gắng ngó lơ chủ đề hồi nãy.

Hề Sơn gãi mũi, khi nhắc đến thứ đồ này anh có hơi ngại: "Ồ... cái này à, đầu năm có một người bạn đến Kyoto công tác, đặc biệt tới chùa Rokuon-ji cầu cho tôi đấy."

Trì Niệm cảm thấy hứng thú: "Cầu gì thế?"

Hề Sơn: "Vận đào hoa."

Trì Niệm: "..."

Sao nhìn kiểu gì cũng chẳng giống một người thiếu vận đào hoa vậy nhỉ...

Trì Niệm nghĩ vậy, hai người vẫn chưa thân đến mức có thể chuyện trò một cách thoải mái, cậu nghiêng đầu đi giả bộ ngắm phong cảnh.

Cậu không lên tiếng, Hề Sơn ban đầu vẫn luôn cố gắng làm nóng bầu không khí, khi nói đến chuyện của mình thì anh cũng không đùa nổi nữa, cả hai dường như bỗng rơi vào một điểm đóng băng gượng gạo.

Hề Sơn hắng cổ họng, anh mở radio trong xe lên và phát một bài soft rock.

Là một ca khúc khá hot dạo gần đây, giai điệu hơi nhanh mà lãng mạn, cực kì thích hợp làm BGM cho một màn săn mặt trời lặn giữa chiều tà ở độ cao hơn mực nước biển. Giữa khúc nhạc dạo bằng guitar điện, Hề Sơn giấu đầu hở đuôi bổ sung: "Một tên bạn tồi, lúc nào cũng thích làm mấy thứ kì lạ, có điều nghĩ lại người ta đem về từ nơi xa, ném đi cũng không ổn."

Trì Niệm không nghĩ tới anh sẽ tiếp tục cái chủ đề này, cậu cười: "Ồ, ra là thế."

"Tiện tay bỏ trong xe thôi." Hề Sơn nói, đoạn tự mình gật đầu.

Bạn đang đọc bộ truyện Đêm Nay Em Ở Đức Linh Cáp tại truyen35.shop

Dáng vẻ gấp gáp giải thích rõ ràng của anh còn thật thà hơn so với lúc nãy anh nói mấy lời sến súa, Trì Niệm thấy thú vị: "Vậy nên người ta cho anh bùa cầu vận đào hoa là bởi anh vẫn luôn không quen bạn gái hả?"

"Quen bạn gái gì chứ..."

"Anh đẹp trai lắm, cảm giác anh độc thân mới kì lạ ấy." Lúc Trì Niệm nói lời thật lòng thì cực kì rành mạch, cậu không chú ý tới vành tai giấu dưới lớp tóc rối của anh đã ửng đỏ.

Nhịp trống đoạn điệp khúc mạnh lên đôi chút.

Hề Sơn nhỏ giọng phủ nhận: "Đâu có."

Trì Niệm nghe ra sự mất tự nhiên trong câu nói của anh, cậu bắt chước khẩu âm của Hề Sơn, cố ý ghẹo: "Có đó."

Giọng cậu vốn đã mềm mỏng, lúc này thì y chang làm nũng. Đuôi mắt giấu sau gọng kính râm của Hề Sơn khẽ cong, nom anh có vẻ không để ý nhưng lại vươn tay nhéo mặt Trì Niệm: "Đừng học tôi."

Động tác này diễn ra rất nhanh, loáng cái là Hề Sơn lại quay về với trạng thái đang lái xe. Trên GPS hiển thị cách hồ nước mặn chỉ còn năm kilomet nữa, Hề Sơn đánh vô-lăng, một lần nữa từ đoạn đường quốc lộ không có lan can ngoặt vào hoang mạc mênh mông.

Chỉ còn lại Trì Niệm đỏ mặt mím chặt môi, cứ phải làm như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Một bài hát phát đến đoạn cao trào, nghe như nhạc disco ở thời kì cuối khiến người ta dẫu có đang ngồi cũng nhịn không được mà lắc lư thân thể theo điệu nhạc. Trì Niệm khe khẽ gật đầu, cậu đã hoàn toàn tỉnh lại từ nỗi tuyệt vọng giữa hoang mạc một tiếng trước, có lẽ cũng là bởi lời nói chêm cười ban nãy của Hề Sơn đã giúp cậu tìm lại được sức sống đã lâu không thấy.

Lâu rồi không giao du với người cùng tuổi, sau khi chia tay mới phát hiện trong đoạn tình cảm đó, người cậu có thể nhìn thấy, nghe thấy mỗi ngày chỉ có duy nhất gã bạn trai, vòng xã giao thu hẹp cực độ, khi học đại học đến bạn mới cậu cũng không quen được mấy người.

Mà trong đám bạn từ nhỏ hay bạn học hồi trung học, bọn họ không đầu tư học hành hết mức thì cũng là ra nước ngoài, thời gian tụ tập với nhau có hạn, mỗi năm chẳng gặp được bao lần.

Nói mới nhớ Hề Sơn bao tuổi rồi nhỉ?

Nom trưởng thành hơn cậu một chút nhưng cũng không sành sỏi được đến đâu, ánh mắt rất sạch sẽ nhưng lại không giống một sinh viên chưa trải sự đời, vậy nên chắc tầm hai mươi tư, hai mươi lăm nhỉ?

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đêm Nay Em Ở Đức Linh Cáp, truyện Đêm Nay Em Ở Đức Linh Cáp , đọc truyện Đêm Nay Em Ở Đức Linh Cáp full , Đêm Nay Em Ở Đức Linh Cáp full , Đêm Nay Em Ở Đức Linh Cáp chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top