CHƯƠNG 4: Luận Việc Trở Thành Ninja ở Đấu Phá
Mấy ngày kế tiếp, sau khi trải qua sự phấn khích tột độ khi có được Goro Goro no Mi, tôi lại bị bao phủ bởi một màn sương mù mờ mịt mang tên "hoang mang". Tưởng rằng sức mạnh bá đạo kia nằm ngay trong tầm tay, vậy mà có lẽ vì pháp tắc giữa các thế giới khác nhau mà tôi lại chẳng thể điều khiển nó như ý muốn!
Chẳng lẽ giấc mơ trở thành "Lôi Đế" "spam sấm sét" ào ào như Enel chỉ là ảo vọng sao?
Tôi khẽ thở dài, buồn bã nhìn ra bầu trời xanh ngắt bên ngoài cửa sổ.
Rốt cuộc vấn đề nằm ở đâu?
Mấy đêm liền, tôi trằn trọc không ngủ, không ngừng ngẫm nghĩ. Suốt ngày ôm khối Rubik quay xoay, mong nó cho tôi "lời giải đáp" nhưng chẳng thấy "ông trời" đâu, chỉ thấy đau cả đầu.
Mãi cho đến một buổi sáng nọ, trong lúc đang "nghiên cứu" lại những chiêu thức từ Naruto, One Piece… một ý tưởng bất chợt lóe lên trong đầu tôi, như một tia sáng xuyên qua bóng tối.
“Phải rồi, chakra và đấu khí!” tôi vỗ tay, ánh mắt sáng rực lên như "bóng đèn phi thường".
Đấu Khí và Chakra - hai hệ thống năng lượng tưởng chừng như khác biệt, nhưng nếu suy nghĩ kỹ hơn thì lại có rất nhiều điểm tương đồng! Cả hai đều là nguồn năng lượng được sinh ra từ cơ thể, có thể luyện tập để gia tăng sức mạnh. Hơn nữa, các thuộc tính trong chakra cũng khá tương đồng với các hệ đấu khí: Hỏa, Thủy, Lôi, Phong…
Vậy nếu coi đấu khí như chakra… thì liệu tôi có thể luyện tập nó theo kiểu nhẫn giả hay không?!
Không chần chừ thêm nữa, tôi lập tức bắt tay vào việc.
Mỗi buổi sáng, thay vì vùi đầu vào những cuốn “bí kíp võ học” như trước, tôi dành toàn bộ thời gian cho việc tu luyện đấu khí và luyện tập lôi điện. Công pháp của Tiêu gia là một công pháp cơ bản nhưng vững chắc và phổ biến rất phù hợp cho người mới bắt đầu.
Ban đầu, tôi thực hiện các động tác theo hướng dẫn của Tiêu Chiến. Cảm nhận hơi thở của mình, tập trung tinh thần, từ từ hấp thụ năng lượng thiên địa vào trong cơ thể.
Nhưng thay vì chỉ đơn thuần “kéo” đấu khí vào cơ thể, tôi áp dụng kiến thức luyện chakra trong Naruto. Tôi hình dung các huyệt đạo trên cơ thể như những "điểm chakra" dùng ý chí của mình để điều khiển dòng chảy của năng lượng đấu khí chạy qua chúng.
Khó khăn vô cùng! Đấu khí dữ dội và "bất kham" hơn chakra rất nhiều, như con ngựa hoang khó thuần, muốn nó chạy theo “lộ trình” mình vạch ra chẳng khác nào “bắt gió bằng tay”.
Vậy nên, sau mỗi buổi sáng luyện tập, tôi lại mệt lả người, mồ hôi ướt đẫm áo, cảm giác như vừa trải qua một cuộc "t·ra t·ấn".
Nhưng may thay, thân thể của tôi sau khi bị "tẩy kinh phạt tủy" dường như cũng trở nên khác biệt. Kinh mạch trở nên rộng mở và dẻo dai hơn, tốc độ hấp thụ đấu khí cũng nhanh hơn rất nhiều so với bình thường. Vậy nên, tuy vất vả là thế, nhưng tôi vẫn thấy rõ ràng sự tiến bộ của mình qua mỗi ngày.
Khi đã có thể kiểm soát dòng chảy đấu khí một cách thuần thục, tôi vẫn chưa thực hiện bước tiếp theo mà vì chắc chắn tôi luyện nó thành như là một bản năng khiến cho dòng đấu khí trong cơ thể của tôi tự động theo công pháp mà chạy dọc kinh mạch trước khi tụ lại đan điền. Và việc này không biết là ăn may hay nguyên nhân khác nhưng tôi dường như cảm nhận được kinh mạch của tôi trở nên rắn chắc hơn, trữ lượng đấu khí đột nhiên tăng lên rất nhiều, nếu so sánh thì tôi có thể có lượng đấu khí nhiều gần gấp hai lần so với nhiều người cùng cảnh giới, điều này làm cho tôi vô cùng kinh hỉ.
Sau đó tôi lại bắt đầu hành trình thử nghiệm của mình, hiện tôi đã có thể mô phỏng đấu khí vận chuyển như chakra như vậy tiếp tới là nâng một bước khống chế nhiều hơn, nghĩ tới đây tôi liền học theo Naruto và Sasuke thời còn là hạ nhẫn, bắt đầu thử leo cây và đạp nước.
Mới đầu thì vô cùng gian khổ vì đấu khí khó mà bám lâu ở một bộ phận nào đó giống như chakra, trước khi học leo cây tôi lại phải luyện tập làm cho đấu khi bám lâu ở một vị trí bộ vị mà không tiêu hao đấu khí ra bên ngoài, sau khi thông thạo vip kĩ năng đó thì tôi mới học đứng nước và leo cây.
Nhưng ngoài dự liệu của tôi quá trình tập luyện đứng nước và leo cây tuy cũng cực khổ, hôm thì té từ trên cây cao xuống, hôm thì rơi hồ nước chục lần nhưng cơ bản đã thành công việc này làm cho tôi càng thêm kiên định rằng con đường này có thể đi.
Tiếp đến nên là tu luyện lôi rồi.
Lúc này, những hình ảnh về nhẫn thuật lôi điện lại hiện lên rõ mồn một trong tâm trí tôi.
Raikiri - tia chớp xanh lam "bá đạo" của Kakashi; Chidori hệ liệt - của Sasuke; hay thậm chí là những tuyệt chiêu mạnh mẽ của "Lôi Ảnh" đệ tam như Lôi Độn Khải Giáp, Địa Ngục Đột Thứ…
Càng nghĩ, tôi càng thấy máu nóng sục sôi. Tuy biết rằng mọi thứ chỉ là lý thuyết, chưa chắc có thể thành công ngay lập tức, nhưng tôi vẫn không thể cản nổi cơn hào hứng trong lòng.
" Biết đâu, một ngày nào đó, "Lôi Độn" của thế giới ninja sẽ "tái xuất" ngay tại Đấu Khí Đại Lục thì sao!" tôi cười thầm.
"Đầu tiên, hãy tập luyện vài chiêu cơ bản nhất đã!”.
Thế là tôi lại lao đầu vào luyện tập thâu đêm. Đầu tiên là “Lôi Độn Địa Tẩu” - một cấp thấp lôi độn nhẫn thuật, tập trung nén đấu khí mang Lôi thuộc tính và lôi điện lại với nhau, sau đó thả xuống lòng làm cho kẻ địch xung quanh t·ê l·iệt, nếu mạnh mẽ khống chế còn có thể t·ấn c·ông khoảng cách khá xa.
"BÙM! Xẹt... bùm!"
Lần đầu kết quả cũng không quá tốt, chưa kịp “phóng” nó đã nổ tung ngay trên tay tôi! May mà nhờ có sức kháng lôi điện nhờ Goro Goro no Mi mà tôi không b·ị t·hương, chỉ tóc tai dựng ngược hết lên như “ăn sốc" điện! Thử nghiệm vài lần thì tôi cũng thành công.
Chiêu thứ hai tôi muốn thử là “Lôi Thiểm" một chiêu tức thời tăng tốc độ và bộ pháp nhanh như tia chớp trong phạm vi ngắn, giống như Shunshin no Jutsu của nhẫn giả.
Để thực hiện chiêu này, tôi phải đồng thời kích hoạt năng lực của Goro Goro no Mi và áp dụng "lăng không" của đấu khí.
Lăng không - kỹ thuật đặc trưng của Đấu Giả, cho phép người ta sử dụng đấu khí để tạo ra lực đẩy, nhảy cao hoặc lướt nhanh trên không trung trong thời gian ngắn. Tuy nhiên, đối với tôi, nó lại trở nên phức tạp hơn rất nhiều khi phải “kết hợp” cả lôi điện vào trong đó!
"ẦM!... Ọt... xẹt... bùm! "
Tiếng nổ, tiếng rên rỉ, tiếng lôi điện rè rè… vang lên không ngừng trên sân luyện võ trong suốt mấy ngày liền. Rất may là khu vực này cách xa nơi ở của mọi người, nếu không thì chắc tôi đã bị gán cho danh hiệu "tiểu quỷ p·há h·oại" của Tiêu gia mất!
Nhưng đổi lại cho "sự hỗn loạn" đó là thành quả mà chính bản thân tôi cũng không ngờ tới!
"Vù... Xoẹt!"
Lần đầu tiên, tôi cảm nhận được cơ thể nhẹ bẫng, nhanh như tia chớp lao v·út đi, sau đó xuất hiện cách đó vài mét chỉ trong tích tắc. Khoảng cách chưa xa, thời gian cũng chỉ trong chớp mắt, nhưng đối với tôi, nó như một bước ngoặt lớn. Tôi vẫn có ảo tưởng mình khi đối địch sẽ nói với địch nhân một câu:
“Ngươi đã bị tốc độ lôi đình đá bao giờ chưa!”
Sau đó dùng tốc độ ngang ngửa tốc độ ánh sáng của lôi đình công kích địch nhân, nghĩ đến đây thì tôi liền có thể cảm nhận được như thế có thể biết bao nhiêu thoải mái.
Mặc dù hiện nay còn yếu ớt, còn lóng ngóng như đứa trẻ tập đi, nhưng lúc này tôi biết rằng, hành trình "Lôi Đế" của mình… mới chỉ bắt đầu!
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!