TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Mạc Thiên Cửu trở lại bản doanh, ám tử thấy được, ngay lập tức báo với Thái Đức.
“Trẫm đã biết.” Thái Đức lơ đãng nói, phất tay cho ám tử lui, tiếp tục vào công tác chuẩn bị lễ tổ trước mặt.
Khi Mạc Thiên Cửu cởi giáp thì hắn đã bắt được tín hiệu theo dõi từ ấn ký.
Mạc Thiên Cửu là mắt xích rất quan trọng trong kế hoạch lần này, không thể có chuyện gì.
…
Bên kia chiến tuyến.
Quốc chủ Vạn Trùng Quốc đang ngồi trên bảo thạch, tay chống thái dương giống như đang ngủ.
Lúc này có một tên thuộc hạ đi vào, hắn không dám lên tiếng mà đứng im chờ đợi.
Vị chủ thượng này khẽ động, hỏi:
“Có chuyện gì?”
Tên thuộc hạ vội hành lễ nói:
“Sứ giả Ngưu Đạt quốc cầu kiến.”
Bọn chúng lúc này cầu kiến là có ý gì? vị chủ thượng tự hỏi trong lòng.
“Truyền!” hắn ra lệnh.
Một thoáng sau, tên sứ giả đi vào.
“Sứ giả Ngưu Đạt quốc bái kiến Vạn Trùng quốc chủ.” tên này quỳ xuống, trịnh trọng hành lễ.
“Miễn lễ.” vị chủ thượng nâng tay.
“Ngưu Đạt quốc có chuyện gì?”
“Xin Vạn Trùng quốc chủ làm chủ cho chúng ta…” tên sứ giả thống gào, khóc lớn.
Vị chủ thượng nhíu mày.
“Rốt cuộc là có chuyện gì?”
“Bẩm quốc chủ, hai vị hoàng tử của nước ta truy sát kẻ địch Mạc Thiên Cửu, là kẻ đã sỉ nhục Vạn Trùng Quốc, đệ tử của Diệp Hồng Vân.
Nhưng không ngờ kẻ địch gian xảo, bố trí mai phục, hai vị hoàng tử dù đã anh dũng chiến đấu nhưng song quyền nan địch tứ thủ.
Hai vị hoàng tử… hai vị hoàng tử… đã một đi không trở lại, sống chết không rõ nhưng chỉ sợ khó qua khỏi.” tên sứ giả vừa nói, nước mắt vừa tuôn như mưa.
“Còn có chuyện này?” vị chủ thượng đúng là hơi khó tin.
“Bẩm quốc chủ, lời tiểu sứ tuyệt đối chính xác, không có một chữ giả dối.
Tên Mạc Thiên Cửu kia đã trở về bản doanh, còn hai vị hoàng tử đến bây giờ vẫn chưa thấy xác.” tên sứ giả khóc lóc.
“Các ngươi muốn báo thù?”
“Bẩm quốc chủ, thù này không thể không báo, nhưng chỉ hận quân mỏng sức yếu, sợ không làm gì được bọn chúng.
Nhưng người Ngưu Đạt chúng ta, xưa nay chưa từng sợ chết, có thù tất báo, đại quân đã tập hợp, chuẩn bị quyết một trận sống còn.” tên sứ giả lời lẽ hùng hồn.
Nói xong, hắn hơi liếc nhìn vị chủ thượng này xem phản ứng, đáng tiếc Vạn Trùng quốc chủ khuôn mặt che lấp trong bóng tối không nhìn ra được cảm xúc.
“Quốc chủ, chúng ta đã kết đồng minh, đồng khí tương cầu, xin quốc chủ xuất quân hỗ trợ.” tên sứ giả chắp tay khẩn cầu.
Vị chủ thượng từng ngón tay gõ trên thành ghế suy tư.
Sau đó ánh mắt chợt lóe sáng, nói:
“Được! hai nước đã là liên minh, thù của các ngươi cũng là thù của chúng ta.”
Tên sứ giả nghe xong cũng hơi bất ngờ, vị này không ngờ lại thật nhận lời, hắn còn tưởng phải tốn nước bọt một phen.
Ai cũng biết những liên minh kiểu này vô cùng lỏng lẻo, người ta chịu giúp đỡ, thật khó tin.
Với lại quyết sách ban đầu vị này đặt ra là tằm ăn dâu, tiêu hao quốc lực Đại Trịnh, bởi vậy trước giờ đều đánh nhỏ không đánh lớn.
“Quốc chủ, không biết ngài định phái ra bao nhiêu quân?” tên sứ giả hỏi.
Đây mới là vấn đề mấu chốt.
“Hậu Hoàng và Mậu Thổ không giỏi đánh nhau… ừm! tám vị thống lĩnh.
Thế nào?”
Tên sứ giả tròn mắt, tám vị thống lĩnh, đây chẳng khác nào là dốc toàn lực, vị chủ thượng này không nói đùa chứ.
“Quốc chủ, nghe nói Hắc Hung đại nhân…”
“Vương Song đã chạy thoát rồi, giữ phương bắc đã không còn ý nghĩa, Hắc Hung đang trở về.
Hắn cũng sẽ tham gia lần này.” chủ thượng nói.
“Quốc chủ, ngài định bao giờ khai chiến?” tên sứ giả lại hỏi.
“Ngay lúc này đều có thể, chỉ cần các ngươi hô ứng, các vị thống lĩnh sẽ lập tức phối hợp.”
Tên sứ giả nghe xong mừng quá đỗi, lần này bàn việc quá mức thuận lợi, vượt qua mọi suy tính.
“Đa tạ quốc chủ giúp đỡ, tôi sẽ trở về báo lại với vua tôi lời của quốc chủ.”
“Được, ngươi đi đi.” vị chủ thượng này phất phất tay.
Khi tên sứ giả đi khuất, các vị thống lĩnh bước vào trong.
“Các ngươi nghe hết rồi chứ?”
“Vâng! chủ thượng.” bọn họ đồng loạt đáp.
“Chủ thượng, ngài thật muốn đánh một trận toàn lực.” Thanh Lang hỏi, hắn vẫn chưa hiểu được ý muốn của chủ thượng.
Chiến lược ban đầu của bọn họ là tằm ăn dâu, tiêu hao quốc lực Đại Trịnh, đánh một trận lớn không đúng chiến lược.
Nhưng chủ thượng không có ý giải thích, bọn họ cũng không thể hỏi.
Đúng lúc này kèn hiệu chiến tranh vang lên, Ngưu Đạt quốc chuẩn bị tấn công.
“Các ngươi đi đi.” chủ thượng phẩy tay phân phó.
“Vâng!” đám người đặt tay lên ngực hành lễ.
Bọn họ bước ra ngoài thì có âm thanh truyền vào tai.
“Nhớ! trận này chỉ có thể bại không thể thắng.”
Cả đám nhíu mày, mệnh lệnh kiểu gì thế này?! nhưng nếu chủ thượng đã muốn vậy thì chỉ có thể phục tùng.
Cả đám khẽ gật đầu.
…
Hai bên dàn quân, khí thế bừng bừng, ẩn hiện có tu sĩ phía sau.
Bạn đang đọc bộ truyện Dị Nhân Đại Náo Tu Tiên Giới tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Dị Nhân Đại Náo Tu Tiên Giới, truyện Dị Nhân Đại Náo Tu Tiên Giới , đọc truyện Dị Nhân Đại Náo Tu Tiên Giới full , Dị Nhân Đại Náo Tu Tiên Giới full , Dị Nhân Đại Náo Tu Tiên Giới chương mới