TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
ĐI TRONG SƯƠNG MÙ
Tác giả: Thương Nghiên
Chân thành cảm ơn dongthaoquynguyen đã chia sẻ raw và bản convert
*
* *
Chương 63.
Một tiếng súng vang lên
Tống Đình Lan.
Đồng đội thời kỳ huấn luyện đặc biệt cùng Lâm Tái Xuyên, bạn tri kỷ của anh. 21 tuổi nhận lệnh nằm vùng tổ chức tội phạm lớn của thành phố Phù Tụ, thậm chí của cả tỉnh S. Biệt hiệu "Chim Ngói". Hành động nằm vùng được Bộ Công an lập hồ sơ, đánh số U070010.
Năm đó, cảnh sát Phù Tụ và Bò cạp Sa mạc xung đột trực tiếp vô số lần. Nếu không phải nhờ Tống Đình Lan âm thầm truyền thông tin tình báo về, số cảnh sát hy sinh so với hiện tại không biết tăng gấp mấy lần.
Ban đầu, hành động nằm vùng triển khai tương đối thuận lợi. Tống Đình Lan ở Bò cạp Sa mạc 5 năm, leo được lên vị trí rất cao trong tổ chức, được thủ lĩnh Bò cạp Sa mạc, Tuyên Trọng, tán thưởng và tín nhiệm. Anh suýt nữa có thể tiếp cận những nhân vật chủ chốt ở trung tâm tổ chức tội phạm này.
Tất thảy biến cố đều xảy ra vào 5 năm trước.
Hoạt động phối hợp giữa lực lượng cảnh sát vũ trang và cảnh sát Cục Công an thành phố nhằm bao vây, tiêu diệt Bò cạp Sa mạc ở Phù Tụ kia, không ai ngờ, từ trước khi hành động bắt đầu, kế hoạch của cảnh sát đã bị lộ. Một tiểu đội tinh anh chui đầu vào lưới, rơi vào mai phục từ trước của Bò cạp Sa mạc...
Hành động này thất bại tạo thành kết quả ghê người. Chỉ trong thời gian một ngày, Cục Công an thành phố hy sinh hơn 100 vị cảnh sát nhân dân ưu tú, tổn thất nặng nề. Thân phận Tống Đình Lan bị bại lộ, hoàn toàn mất liên lạc. Lâm Tái Xuyên đến giờ vẫn chưa tìm được thi cốt của bạn thân.
Bò cạp Sa mạc từ đó mai danh ẩn tích, biến mất trong tầm mắt của cảnh sát.
Sở Xương Lê rung chân, giọng đầy tiếc nuối, nói: "Tống Đình Lan đúng là rất bản lĩnh. Ở Bò cạp Sa mạc 5 năm, không ai phát hiện ra thân phận của nó. Nó chơi đùa với mấy người chúng tao, khiến bọn tao xoay quanh. Nếu không phải kịp thời biết nó là cớm, phía trên đã đem toàn bộ chi nhánh phía Bắc giao cho nó quản lý. Ha ha, việc suýt thành lại hỏng".
Nghe thấy ba chữ "Tống Đình Lan", tay chân Lâm Tái Xuyên lập tức cứng lại. Cả người anh lạnh băng, căng thẳng. Tim trùng xuống. Nhưng những thay đổi này không rõ lắm. Trong phòng thẩm vấn, chỉ có một mình Tín Túc đứng cạnh nhận ra.
Nghe nói Lâm Tái Xuyên đang thẩm vấn thành viên Bò cạp Sa mạc, Cục trưởng Ngụy Bình Lương cũng vào phòng giám sát.
"Không thể không nói, Tống Đình Lan đúng là một người bản lĩnh. Lúc trước bị ông chủ lớn Tuyên dí họng súng vào đầu, mắt cũng không chớp. Biết không còn sống được lâu, nó còn thản nhiên cười với chúng tao..."
Nói đến đây, Sở Xương Lê hơi ngừng lại đầy ngụ ý, không rời mắt khỏi Lâm Tái Xuyên. Mặt thậm chí còn mang theo vẻ nóng lòng chờ mong, ông ta hỏi: "Đội trưởng Lâm, mày biết lần đầu tao nhìn thấy biểu cảm hỏng mất của nó là lúc nào không?"
Mỗi cảnh sát đang lắng nghe cuộc thẩm vấn này đều biết rất rõ, một khi thân phận nằm vùng trong tổ chức tội phạm bị bại lộ, chắc chắn phải đối mặt với các đòn tra tấn ngược đãi tàn ác đến cực điểm của tội phạm.
Lâm Tái Xuyên đương nhiên càng rõ hơn, Tống Đình Lan trước khi chết nhiều khả năng đã phải trải qua những màn tra tấn vô nhân tính khó có thể hình dung. Nhưng giờ phút này, anh lại có một cảm giác vô cùng kì lạ. Anh cảm giác, lời tiếp theo của Sở Xương Lê nhiều khả năng sẽ còn tồi tệ hơn khả năng tồi tệ nhất mà anh có thể nghĩ đến.
Sở Xương Lê gằn từng chữ một: "Là lúc nó nhìn thấy mày chỉ còn một hơi trong tầng hầm của tổ chức".
Kế hoạch hành động tập kích bất ngờ bị lộ, Bò cạp Sa mạc đã chuẩn bị từ trước, phản công bất ngờ, nhanh chóng khiến cảnh sát không kịp đề phòng. Thời gian tiểu đội hành động gọi chi viện cũng không có. Rất nhiều cảnh sát chết ngay tại chỗ. Nhưng là người cùng tuyến duy nhất của "Chim Ngói", Lâm Tái Xuyên là đối tượng được yêu cầu "cần phải bắt sống".
Tay súng bắn tỉa trốn trong bóng tối, tránh đi những bộ phận quan trọng trên người Lâm Tái Xuyên, bắn chính xác vào tay, đầu vai, cẳng chân anh... Trên người Lâm Tái Xuyên trúng đạn nhiều chỗ. Anh cố gắng duy trì tỉnh táo nhưng do mất máu quá nhiều nên rơi vào hôn mê. Sau đó, anh lại đột nhiên bị một thùng nước lạnh như băng dội tỉnh.
Một giọng nói âm u, lạnh lẽo hỏi bên tai anh: "Chim Ngói là ai?"
Người đó dùng đủ mọi thủ đoạn có thể, ba ngày ba đêm không ngủ, không nghỉ, dùng tới cả những dụng cụ tra tấn lạnh băng dã man nhất, tra khảo Lâm Tái Xuyên về thân phận của "Chim Ngói" đang nằm vùng trong tổ chức. Tình trạng của anh lúc đó nhất định không dễ nhìn lắm.
Nhưng......
Tống Đình Lan là nằm vùng chuyên nghiệp ưu tú được Bộ Công an bồi dưỡng, đào tạo. Anh nằm vùng ở Bò cạp Sa mạc 5 năm, đã sớm nhìn thấy đủ mọi tội ác vô nhân tính. Mặc kệ đối mặt với hình ảnh thế nào, đều có thể duy trì được sự quyết đoán và lạnh lùng hơn người. Đừng nói đối tượng bị tra tấn là Lâm Tái Xuyên, kể cả cha mẹ anh có sống lại, xuất hiện trước mặt anh, Tống Đình Lan cũng sẽ không có bất kì biểu hiện gì khác thường trước mặt đám tội phạm hung ác kia. Thậm chí, để giành được sự tin tưởng của Bò cạp Sa mạc, kể cả những người đó bảo anh ra tay giết Lâm Tái Xuyên đang thoi thóp, nhất định Tống Đình Lan sẽ không do dự nổ súng... Bởi vì đây là việc một người gián điệp nằm vùng không thể không làm. Bọn họ đều hiểu rõ rằng, muốn rút được khối u ác tính Bò cạp Sa mạc đã ăn sâu bén rễ ở Phù Tụ, nhất định phải có đổ máu, hy sinh.
Trên mặt đất, hoa tươi nở rộ, phải dùng máu của vô số anh linh tưới.
Tống Đình Lan sao có thể để lộ sơ hở khi nhìn thấy Lâm Tái Xuyên?!
Trong khoảnh khắc ngắn ngủi nào đó, Lâm Tái Xuyên mơ hồ ý thức được gì đó nhưng suy nghĩ kia chỉ thoáng lướt qua. Anh không dám xác nhận.
Sở Xương Lê nhìn chằm chằm Lâm Tái Xuyên, bất ngờ xé rách chân tướng 5 năm trước: "Đội trưởng Lâm, hẳn mày còn không biết, thật ra, chúng tao đã sớm biết Chim Ngói là ai. Ngay từ lúc bọn mày bắt đầu lên kế hoạch cho hành động tập kích kia, bọn tao đã biết..."
Nghe câu này, vẻ bình tĩnh trên gương mặt Lâm Tái Xuyên nháy mắt vỡ vụn, cả người anh ngả về phía trước, hai mắt hơi mở to, trong con ngươi hiện lên rất nhiều cảm xúc – ngạc nhiên, khiếp sợ, khó tin, không thể tưởng tượng...
Tín Túc khẽ thở dài trong lòng, hơi nhắm mắt lại.
Cuối cùng, anh vẫn biết.
Phản ứng này dường như khiến Sở Xương Lê rất vui sướng. Ông cười phá lên. Cả phòng thẩm vấn đều là tiếng cười phát rồ của ông. Khuôn mặt ông nhăn nhúm lại: "Mày đoán Tống Đình Lan chết thế nào? Lúc mày bị đánh gãy xương dưới tầng hầm, chẳng lẽ mày không nghe thấy một tiếng súng vang lên à? Thật đáng tiếc! Tống Đình Lan chết ở nơi chỉ cách mày một bức tường. Thế mà bọn mày, không ai cứu được ai!"
Bạn đang đọc bộ truyện Đi Trong Sương Mù tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đi Trong Sương Mù, truyện Đi Trong Sương Mù , đọc truyện Đi Trong Sương Mù full , Đi Trong Sương Mù full , Đi Trong Sương Mù chương mới