TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
"Đồ ngốc này! Chạm vào đâu thế hả?" Diệp Trình mới vừa rồi còn thực dịu ngoan chẳng biết sao đột nhiên lại nhảy dựng lên, Lục Minh Viễn bất ngờ không kịp đề phòng, liền bị đẩy ngã ra đất, mông ngồi phải đá cuội sinh đau, nhờ vậy mà lấy lại được tỉnh táo.
"Tui vừa mơ một giấc mơ." Lục Minh Viễn sờ sờ đũng quần ẩm ướt của mình, ngẩng đầu nhìn Diệp Trình cười, dường như có một mảnh sương mù vẫn luôn bảo phủ trong lòng đang dần tiêu tan, khiến cho nó cảm thấy thực cao hứng.
"....Mau vào thôi, mọi người đều trở về ngủ rồi." Diệp Trình cứng rắn nói một câu, xong liền quay đầu đi trước.
"Nè, Diệp Trình." Lục Minh Xuyên lập tức đứng lên, bước vài bước vọt đến trước mặt Diệp Trình.
"Gì?" Diệp Trình thanh thanh cổ họng, cảm thấy có hơi khát, chắc là ăn quá nhiều khoai nướng rồi.
"Cậu từng mơ kiểu này bao giờ chưa?" Năm hai trung học, bọn chúng từng được học qua một khóa sinh lý, đó là một buổi chiều sau khi tan học, chủ nhiệm lớp kêu toàn bộ nam sinh trong lớp lại, hàm xúc giảng giải một vài biểu hiện dậy thì của nam sinh, rất nhiều bạn trong lớp nghe được đều đỏ mặt.
Diệp Trình và Lục Minh Viễn khi ấy còn quá nhỏ, nghe được cái hiểu cái không, nhưng làm một học trò ngoan, hai đứa vẫn cầm bút ghi chép không sót một chữ, lúc này Lục Minh Viễn mới xem như bừng tỉnh đại ngộ.
"....." Diệp Trình không đáp, dưới chân lại tăng nhanh tốc độ.
"Chắc chắn là rồi, cậu mười bốn tuổi rồi còn gì." Lục Minh Viễn vẫn bám riết không tha, tiếp tục truy hỏi.
"....."
"Lúc ấy cậu mơ thấy ai?" Lục Minh Viễn có chút khẩn trương, nuốt một ngụm nước miếng, yết hấu nhấp nhô lên xuống.
Diệp Trình khựng lại một chút, sau đó sải chân đi như chạy, chớp mắt liền không thấy bóng người, để lại một mình Lục Minh Viễn đứng trên còn đường nhỏ bên bờ ruộng, có chút mất mát xoa xoa mũi, nhấc chân bước theo.
Mấy ngày sau Diệp Trình đều tránh nói chuyện với Lục Minh Viễn, bởi vì mỗi lần mở miệng nói được vài câu, Lục Minh Viễn đều sẽ hướng chủ đề về chuyện cậu rốt cuộc mơ thấy ai.
Điều này khiến cảm xúc của Diệp Trình thực phức tạp, đặc biệt là có một ngày Lục Minh Viễn hỏi như vậy, vừa vặn bị thầy A Tùng đi ngang qua hai người nghe được, ôm lấy cổ Diệp Trình, cười tủm tỉm hỏi, "Đến, nói cho thầy nghe, lần đầu tiên con mơ thấy ai nha?" Diệp Trình khi ấy chỉ cảm thấy mặt nóng bừng, hồn nhiên không biết cả cổ cũng đã đỏ đến muốn xuất huyết.
Đám học trò phòng vẽ ở lại Thập Bát Lĩnh chơi tổng cộng năm ngày, đến ngày cuối cùng, quả thật cũng cho ra được mấy tác phẩm, Diệp Trình nhìn không ra là đẹp hay xấu, thầy A Tùng thì bảo lần này thành tích không tồi.
Đợi đoàn người từ Thập Bát Lĩnh trở về cũng đã đến lúc Lục Minh Viễn và Diệp Trình phải đi báo danh nhập học, học sinh năm nhất cao trung phải đến báo danh trước mười ngày, để trường còn tổ chức một đợt quân huấn.
Tụi Diệp Trình đến trường báo danh đã là ngày cuối cùng theo quy định, nên bị xếp vào đội chín, mấy đội trước đều có ba mươi người, riêng đội tụi nó hai mươi ba, đều là những học sinh đến báo danh ngày cuối.
Đến báo danh sau cùng bao gồm hai loại, một là có việc phải trì hoãn giống như tụi Diệp Trình, hai là những học sinh không đủ tiêu chuẩn được nhận vào trường, trong nhà bỏ tiền ra chạy.
Trong đợt quân huấn này, nam sinh với nữ sinh ở cách nhau rất xa, đại khái nhà trường lo phát sinh chuyện gì sẽ tạo thành ảnh hưởng không tốt đi, dù sao cũng là quân huấn cũng do nhà trường tổ chức mà.
Nữ sinh ở tại một tòa ký túc xá đầu kia trường học, còn các nam sinh trực tiếp trải chiếu ngủ ngay trong phòng học, mỗi phòng một đội.
Ban ngày huấn luyện dưới ánh mặt trời gần bốn mươi độ, trên người khoác quân phục dày nặng làm đám học trò nóng đến choáng đầu hoa mắt, nghe nói bên nữ sinh còn thảm hơn, đã có người trực tiếp ngất xỉu.
Tình huống Diệp Trình và Lục Minh Viễn coi như không tệ, dù sao cũng xuất thân từ miền núi, hai năm này còn làm lụng không ít, thế nên miễn cưỡng còn có thể chịu được.
Trong đội hai đứa có một nam sinh vóc dáng cao lớn tên Chung Vạn Lý, gia đình có vẻ giàu có, thường xuyên dẫn theo mấy nam sinh khác ra quán ăn chơi, thi thoảng đám bọn chúng còn trốn trong WC hút thuốc, bình thường lúc không có huấn luyện viên, còn thích ở trong phòng nghỉ lớn tiếng nói ít lời thô tục bậy bạ, hơn nữa không chỉ nói, còn động thủ động cước.
Một đám choai choai mười sáu mười bảy tuổi, huyết khí phừng phừng cũng không có gì khó hiểu, phần lớn đều chưa từng có bạn gái, ai đã từng thân mật được một chút với nữ sinh, đều có thể đem ra khoe khoang thật lâu.
Bình thường có thể xem tạp chí cho đã nghiền, thậm chí còn có thể thuê một ít phim người lớn.
Lúc này bị nhốt trong trường học, có vài tên nhịn không được, thảo luận bằng miệng cũng không đã nghiền, không thể dẹp hết được tà hỏa trong người, liền bắt đầu đùa giỡn sờ sờ chỗ này chọt chọt chỗ kia, Diệp Trình tuổi nhỏ, bộ dạng lại không đen đúa không xấu xí, đương nhiên đặc biệt được yêu thích.
Bình thường Diệp Trình đều nhẫn nhịn, dù sao cuộc sống trung học còn chưa bắt đầu, chẳng ai muốn mới qua mấy ngày đã xảy ra chuyện cả, nhưng mà đến lúc tắm rửa, đám chết dẫm này lại càng được thể ngả ngớn hơn.
"Woa....!Mông Tiểu Diệp thiệt trắng nha!" Diệp Trình vừa cởi quần áo ra, đã có người từ phía sau kêu lên.
"Nhóc con này tóc mà dài ra một chút thì cũng giống con gái lắm đấy." Đây thuần túy chỉ là lời vô nghĩa của một thằng nhóc mười sáu tuổi t*ng trùng thượng não, Diệp Trình nhiều nhất cũng chỉ có thể xem như ưa nhìn, da trắng hơn bọn chúng một chút mà thôi, chứ vẫn khác xa con gái, còn vóc dáng nhỏ bé thì đành chịu, ai bảo năm nay cậu mới mười bốn chứ.
Bạn đang đọc bộ truyện Diệp Trình tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Diệp Trình, truyện Diệp Trình , đọc truyện Diệp Trình full , Diệp Trình full , Diệp Trình chương mới