Lần này tôi đi nhầm vào hang cọp rồi Tôi ngồi xuống giường như lời cậu chủ nói . Thật ra là cũng không biết anh ta muốn gì , nhưng tốt nhất là nghe lời còn hơn chống đối . -Tích . Tiếng báo động gì đó vang lên . -Cô ngồi đó , tuyệt đối không được chạy đi đâu . Tôi khóa cửa rồi đó , cửa của tôi toàn mã số thôi , không có chìa khóa đâu . Anh ta nói rồi đi vào phòng vệ sinh . Chính cái câu nói của anh ta làm tôi phải nghĩ suy rất nhiên . Lúc này đầu óc tôi rất lộn xộn . Nhiều suy nghĩ cứ chồng chất nhau mà xuất hiện . Nếu chỉ là xử lí bình thường thì làm gì mà phải khóa cửa , lại còn đi vào nhà vệ sinh nữa . Thật là không đen thì cũng tối . Đã thế anh ta còn chú thích là cửa khóa bằng mã số nữa . Nhưng mà nhìn anh ta mặt đàng hoàng thế thì làm sao mà dám dở trò gì được . Cơ mà lắm kẻ mặt ngoài thì thế chứ trong lòng thì toàn là đen tối cả . Chuyện này càng ngày càng nghiêm trọng hay sao ý , tôi không biết làm sao bây giờ cả . Từ nhỏ đến giờ tôi chưa bao giờ trải qua chuyện khó xử như thế này . Chả nhẽ tôi ngây thơ , xinh đẹp , đáng yêu đến như thế ư . Ôi trời ơi là trời , sao mà tôi lại đi theo anh ta làm gì nhỉ ? sao tôi không để ý là đã vào phòng anh ta từ lúc nào chứ . -Sao mình lại ngu thế này . Tôi tư than thở . -Cô làm gì đấy hả ? Hắn đi ra , trên người vẫn như lúc đi vào , không có gì thay đổi . Chỉ thêm là có điệu cười hơi đểu thôi . Nhưng chính cái điệu cười đểu giả của anh ta lại làm tôi sợ hơn rất nhiều . -À không , chỉ là suy nghĩ vớ vẩn thôi mà . -Ngồi yên đấy , tôi đi lấy cái máy quay rồi xử lí cô . Lấy máy quay làm gì ? đừng nói là anh ta tính dở trò nhé . Bỗng nhiên người tôi run lên . Tôi đang sợ mà . Xét hắn mà ra tay thì tôi cũng chỉ như trứng chọi đó mà thôi . Làm sao bây giờ nhỉ ??? Thời nay có nhiều trò làm bậy rồi tống tiền và hù dọa lắm . Với lại một đứa con gái ngây thơ trong trắng như tôi nữa thì chuyện xấu có khả năng xảy ra là rất rất cao . Tôi phải tìm cách để tự giải thoát chính mình . - Giết anh ta nếu anh ta làm trò . Không được , tôi làm sao có thể làm như vậy được . - Đánh anh ta ngất rồi tìm chìa khóa . Càng không được , cái cửa này là mã số , mà có biết gì về anh ta đâu mà mở khóa được . - Anh ta làm gì thì đành chịu . Như thế thì tàn một đời hoa , uổng một đời lá mất . Khốn khổ là đầu óc tôi đang điên loạn , mà thế này thì làm gì có được . -Cô làm gì mà mặt mày trầm ngâm thế hả ? Anh ta quay lại hỏi tôi và lại ngồi gần tôi . -Không , không có gì hết . Tôi giật mình và ngồi tránh ra xa . Lúc này tôi thật sự sợ , rất sợ và rất sợ . -Cô có suy nghĩ gì phải không ? Anh ta đưa mặt mình lại gần tôi dò xét . Thật là có lẽ anh ta định quyến rũ tôi thì phải , cái gương mặt ấy , rồi còn cả cái mùi nước hoa nữa . Chết mất thôi . Lần này tôi đi nhầm vào hang cọp rồi. ------ Tưởng tượng thái quá. -Đâu có , tôi không suy nghĩ gì hết .
Tôi lắc đầu . -Cô nói thật không ? -Thật , thật mà . -Tạm tin cô ,tha cho cô đó . Chắc nãy giờ cô cũng sợ chết khiếp rồi nhỉ ? -Vâng . cám ơn cậu chủ đã bỏ qua . Tôi gật đầu cám ơn lia lịa -Ha ha thôi đi dọn đồ đi , 5 giờ chiều thì lên gọi tôi rồi đi chụp ảnh với tôi . Anh ta đứng dậy rồi cười ha hả như một thằng điên . Nhưng mà dù sao thì cũng không có chuyện gì xảy ra là tôi mừng lắm rồi . Đúng là tại tôi cứ suy nghĩ lung tung nên mới như thế chứ đâu có chuyện gì xảy ra . Thật là tôi hay tưởng tượng quá đi , tự bản thân mình làm mình sợ chứ có ai làm gì đâu . Nhưng mà không suy nghĩ nữa , chuồn xuống nhà thôi . -Chào cậu chủ , tôi xuống dọn đồ đây ạ . -À , này ! -Gì ạ ? -Mai chuyển đồ sang đây ở với tôi . -Không được ? Tôi từ chối , một phần vì sợ và một phần là còn căn nhà của dì tôi . Mà hơn nữa nam nữ thụ thụ bất tương thân . Sao lại trai chưa vợ , gái chưa chồng lại ở cùng nhau suốt ngày như vậy được . -Tại sao nhỉ ? chả nhẽ tiền lương thế chưa đủ sao ? Nên nhớ rằng tiền lương của cô nhiều lắm rồi , chi ít cũng gấp 3 4 người khác rồi . Cậu chủ nhìn tôi nói với anh mắt nghiêm nghị .
Tôi muốn giết người quá trời ạ , đúng là anh ta giỏi . Biết lấy tiền ra để hù dọa người . Tôi không hẳn là một con người hám tiền nhưng mà tôi biết quý trọng đồng tiền , nếu mà làm việc thế này , có tiền thì đỡ hơn cho ba mẹ tôi nhiều . Với lại còn nhiều thứ tôi cần mua nữa , phải cố nhịn nhục vậy . -Nhưng mà anh đã nói là tôi chỉ làm từ 6 giờ sáng đến 6 giờ tối rồi cơ mà . Tôi bắt bẻ , nói thật là tôi chưa từng ở với ai ngoài bố mẹ nên tôi không muốn sống với anh ta một chút nào . Hơn nữa nhìn anh ta rất chi là nguy hiểm , đã vào hang cọp một lần rồi mà giờ lại lao đầu vào nữa thì hóa ra tôi quá ngu sao . Nhưng mà phải chấp nhận thôi , đành tùy tiện cho qua vậy . -Giờ tôi thay đổi ý định của mình . Hơn nữa cô mà không đồng ý thì tôi sẽ làm mọi cách để cô phải tự động về . Cô nên nhớ rằng không có gì là không thể . Hơn nữa cửa phòng còn khóa đấy nhé . Anh ta nói rồi nhìn ra cửa sổ và cười tủm tỉm . Thật là đê tiện . Nhìn cái mặt thì đẹp trai mà tâm hồn thì đen tối quá , anh ta là yêu tinh đột lốt con người , còn tôi mới chỉ là cái đội lốt thỏ mà thôi . Đành chịu thua vậy , quân tử 10 năm trả thù chưa muộn . Nhưng mà tôi thì làm sao mà chống lại được , tốt nhất mà trời không nghe đất thì đất phải nghe trời vậy . -Vâng , thế thì tôi sẽ chuyển sang . -Tốt , mã số là 0410 . Cô tự bấm và đi ra đi . -Vâng . Tôi chán nản bấm mã số cửa rồi đi xuống nhà . Vì tiền , ôi trời ơi . Tôi chán bản thân tôi quá , nhưng mà không sao . Lao động là vinh quang , cố lên , chỉ 1 tháng thôi mà . Ơ nhưng mà tôi đã biết mã số của của anh ta rồi , lần này thì khỏi sợ anh ta rồi . ------ Cậu chủ của tôi tên là Duy . Tôi vừa làm việc vừa cố nhịn nhục . 16 năm qua đây là ngày đầu tiên tôi phải trải qua một ngày nhiều tâm trạng như thế này . Thật là không thể tưởng tượng được nữa , có lẽ truyện về cuộc đời của tôi mà viết ra truyện thì sẽ rất nổi tiếng khắp mọi nơi mất . +++ Cuối cùng thì đồng hồ đã điểm 5 giờ chiều . Tôi tung tăng đi lên phòng cậu chủ gõ cửa . -Cậu chủ ơi , 5 giờ rồi . -Cô xuống nhà chờ tôi , tôi chuẩn bị đồ tí rồi xuống liền . -Vâng . Đúng là chiều hôm nay có lẽ là một ngày đẹp trời thì phải , trời không nắng như mọi hôm nữa . Trời có chút nắng mà có chút dịu nhẹ , gió cứ thoang thoảng khiến cảm giác thật thích . -À ! thì ra cô ở đây à ? Tôi quay lại xem ai vừa nói , chính là thằng bé lúc sáng đi xe đạp bị tôi dọa cho chết khiếp đây mà . Cậu ta đang đứng ở ngôi nhà đối diện của cậu chủ . Hai tay khoanh lại , áo quần có vẻ bảnh bao lắm , trên tay còn cầm máy ảnh nữa . Chắc có lẽ chuẩn bị đi đâu , mà phải công nhận ngày hôm nay không biết là ngày gì mà tôi toàn gặp những anh chàng có cầm theo máy ảnh bên mình . Có lẽ nên tập hợp mấy anh chàng này lại thành một hội yêu chụp ảnh quá đi . Nhưng mà nhìn cậu ta cũng đẹp trai đấy chứ , ôi máu hám trai đẹp của tôi lại sắp nổi lên rồi . -Sao tôi hỏi cô không trả lời ? Cậu ta nhìn tôi với ánh mắt lẫn thái độ rất bực mình . -Đang hỏi ai đấy ?? Tôi cười nhạt nhìn . -Cô chứ còn ai , nhìn xung quanh mà xem có ai không ? Có thế mà cũng không biết nữa sao . Đúng là tôi đổ dầu vào lửa mà . -Còn anh đây này . Cậu chủ tôi từ đâu cũng xuất hiện . -Em chào anh . Cậu ta nhìn cậu chủ tôi cười và chào rất lễ phép . -Ừ , em định đi đâu à Minh . Cậu chủ tôi cũng cười hỏi , có lẽ hai người đó biết nhau đó mà . Giờ thì tôi đã biết thằng bé bị tôi dọa cho lúc sáng tên là Minh . Người đẹp tên cũng đẹp hi hi . -À , em chuẩn bị đi chụp ảnh . Minh vừa nói vừa đưa cái máy ảnh của cậu ta lên . -Thế thì đi với anh . Cậu chủ tôi liền rủ Minh . Chắc là hai người thân thiết lắm thì phải . -Ok , anh Duy tính đi đâu chụp ảnh vậy ? Ồ , lại phát hiện ra một điều mới . Cậu chủ tôi tên là Duy đấy , hôm nay thật là thú vị . -À , ngoại thành . Cậu chủ tôi trả lời . -Cái chỗ có nhiều hoa cúc với thêm mấy cái cánh đồng hả anh ? Minh hỏi , ánh mắt thì sáng hơn cả hai cái đèn pha ô tô . -Ừ . Thế thì đi thôi . Duy – cậu chủ tôi chỉ tay vào chiếc xe đắt tiền của mình . -Hai người đi với nhau thì tôi về trước nhé . Như mèo mỡ vớ được cá rán , tôi vội xin rán về . Chứ mà đi với hai tên điên này thì chỉ có nước chết mà thôi . Tôi phải rút kinh nghiệm mới được .
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!