TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Tối hôm đó, một người có nickname "Tôi chưa bao giờ nói dối" đã đăng bài phân tích lý do tại sao nam thần Bạch Tĩnh An giành được giải nhất triển lãm mỹ thuật, bài viết chủ yếu viết Bạch Tĩnh An giành giải thưởng bởi gian lận và yếu tố con người.
Nguyên nhân như sau: Đầu năm học, bởi vì ngoại hình thu hút một lượng lớn fan nữ, cậu cực kỳ nổi tiếng trong trường, giải thưởng lần này là dựa vào phiếu bầu chọn của sinh viên trường cho nên một số người bầu chọn cho cậu không phải vì đã thưởng thức được giá trị của tác phẩm mà vì yêu thích ngoại hình của cậu, vì vậy cậu có số phiếu bình chọn cao, điều này không công bằng chút nào.
Thứ hai nói về tác phẩm, Trần Hạo, là người cùng đoạt giải nhất, tuy về tổng thể bức tranh có phần u ám hơn nhưng ý tưởng của tác phẩm không phải đều phản ánh nhịp sống thường ngày của những con người bình thường đó sao, những người bình thường không phải mỗi ngày đều nỗ lực làm việc đó sao, vì thế tác phẩm như thế mới khiến chúng ta đồng cảm.
Còn tác phẩm của Bach Tĩnh An, ngoài sự ấm áp của gia đình, hoàn toàn không phản ánh được cuộc sống thực của hầu hết con người và không có điểm nhấn đặc biệt.
Vì thế khi so sánh hai tác phẩm có thể dễ dàng nhận ra ai nhỉnh hơn một chút và xứng đáng được giải nhất hơn, cho nên kết quả lần này không phải là sự sỉ nhục đối với ý tưởng của tác phẩm sao.
Thứ 3, nhìn trang phục của Bạch Tĩnh An có thể dễ dàng nhận ra cậu ấy là con nhà giàu.
Ngay tại buổi triển lãm ba của cậu ấy cũng trò chuyện với một số doanh nhân đồng tổ chức cuộc thi.
Vì thế, giải thưởng lần này liệu có hợp lí, có công bằng hay không, chúng ta có nên tìm hiểu tính xác thực của giải thưởng hay không?
Tóm lại sau khi phân tích và đưa ra những điểm thấu tình đạt lý thì có thể thấy giải thưởng lần này không công bằng, đây là một số phân tích cá nhân, mong mọi người xem xét và rất đóng góp ý kiến.
Một vài hình ảnh được đính kèm bên dưới bài đăng.
Bởi vì bài viết được đăng vào ban đêm nên không quá sôi động.
Những người hâm mộ Bạch Tĩnh An thì đang liên tục liếm màn hình khi nhìn thấy loạt ảnh mới của nam thần.
Bài đăng nói về nam thần của bọn họ thu hút rất nhiều sự chú ý của fan, kết quả càng đọc bài viết càng tức giận, cho nên họ không ngừng bình luận chửi bới dưới bài đăng.
"Thứ quỷ gì vậy hả, nếu có năng lực thì đừng có ném đá giấu tay."
"Người ta đẹp thì làm sao, ăn hết gạo hết cơm nhà chủ thớt hả."
"Khung cảnh ấp áp thì sao chứ, tại sao lại nói là không sánh bằng tác phẩm kia được, không phải con người ta luôn muốn hướng tới sự tốt đẹp sao, cho nên khung cảnh ấm áp cũng rất ý nghĩa mà."
Mới đầu người xem không nhiều nhưng vì fan nữ rất tức giận nên họ lôi kéo thêm bạn cùng phòng vào tranh luận, cho nên topic ngày càng sôi nổi, được đưa lên tin nổi bật nhất.
Tuy Bạch Tĩnh An là người được nói đến nhưng cậu không hề hay biết.
Vì vậy đêm đó cậu ngủ rất thoải mái.
Ngày hôm sau là cuối tuần nên Bạch TĨnh An lười biếng ngủ nướng, lúc cậu ngủ dậy thấy bạn cùng phòng đã ra ngoài hết rồi.
Cậu quyết định đến tìm Điền Dương, từ hôm sinh nhật đến nay đã lâu rồi họ vẫn chưa liên lạc với nhau.
Trên đường đi, cậu cảm thấy có nhiều người đang nhìn cậu bằng ánh mắt dò xét, đánh giá, nhưng khi cậu quay lại nhìn thì mấy người kia lại tránh ánh nhìn của cậu.
Đột nhiên có một cô gái chạy tới, đứng trước mặt cậu, nghiêm túc nói: "Nam thần, chúng tôi tin tưởng cậu, cậu đừng nghe những gì người khác nói."
Trước khi cậu kịp hỏi chuyện gì đang xảy ra thì người kia đã nhanh chóng bỏ chạy.
Mặc dù trong lòng có chút nghi ngờ, nhưng cậu không muốn lãng phí thời gian vào những chuyện vụn vặt này, vì vậy cậu bắt xe đến trường Điền Dương.
Bach Tĩnh An có hơi mù đường, cậu không giỏi nhớ đường.
Lúc xuống tàu điện ngầm, cậu phải đi bộ một quãng đường nữa mới đến được trường của Điền Dương.
Cậu không nói cho Điền Dương biết là mình đến, vì vậy cậu đi lòng vòng nửa giờ vẫn không tìm được đường đến trường nên mới bất đắc dĩ nhắn tin cho đối phương: "Dương Dương, tớ đang ở gần trường học của cậu, nhưng tớ không tìm thấy đường đến trường, cậu ra đây đón tớ đi."
Lúc này, Điền Dương và Ninh Dung Hứa đang ở cùng nhau, y lạnh lùng nói: "Làm sao, có chuyện gì vậy?"
Người kia tỏ vẻ đáng thương nhìn y, nói: "Tôi sai rồi, em đừng cho tôi vào danh sách đen, hôm nay là cuối tuần chúng ta cùng nhau đi ăn cơm được không?"
Điền Dương nhìn người kia đã tới đây từ sáng sớm nên cũng không đành lòng từ chối, thờ ơ nói: "Đi ăn nhanh lên, tôi còn bận việc."
Ninh Dung Hứa vui mừng hơn hở, lấy điện thoại di động, nhanh chóng gọi điện đến nhà hàng đặt món.
Họ vừa đi vừa nói chuyện thì đột nhiên điện thoại của Điền Dương vang lên, y nhìn tin nhắn trên điện thoại, tỏ vẻ lo lắng nói: "Tôi đi đón người trước, chuyện đi ăn tính sau."
Ninh Dung Hứa cảm thấy bản thân bị cho ra rìa, vì sao cục cưng nhỏ của mình lại tỏ ra lo lắng như vậy, không biết người kia là tiểu yêu tinh nào, trong lòng hắn không khỏi chửi thầm: "Sau này sẽ đánh cho tên kia một trận."
Lúc bọn họ chạy tới, Bạch Tĩnh An chơi điện thoại đến sắp hết pin, một mình lẻ loi ngồi xổm bên vệ đường.
Điền Dương nhìn thấy cậu, lập tức đi tới, vẻ mặt bất lực nói: "Biết rõ bản thân mù đường, sao cậu không báo cho tớ biết sớm để tớ ra đón."
Y vừa nói vừa sờ đầu đối phương, Ninh Dung Hứa đứng bên cạnh thấy cảnh tượng như vậy, cảm thấy bản thân như đang ăn giấm chua, bản thân chẳng khác nào người dư thừa.
Vì vậy hắn lên tiếng, biểu thị sự tồn tại của bản thân, nghiêm túc nói với Điền Dương: "Dương Dương đây là ai vậy?"
Bạch Tĩnh An nhìn đối phương, cậu không biết Điền Dương quen với người kia từ khi nào, nhưng vẫn lễ phép nói: "Em là bạn thân của Dương Dương, em là Bạch Tĩnh An."
Ninh Dung Hứa nhìn người này có chút quen mắt, giống như đã nhìn thấy ở đâu đó, trong đầu hắn chợt nhớ ra, ôi người này chính là nam thần là cục cưng của bạn thân hắn.
Vì vậy, trong lòng hắn cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều, bởi vì người kia không phải tình địch của hắn.
Vì thế hắn cười thân thiện với cậu, thầm nghĩ, lấy lòng bạn tốt của người mình thích thì cơ hội thành công sẽ rất lớn.
Nghĩ vậy, hắn nở nụ cười thật đẹp, khiêm tốn nói: "Tôi lái xe, chúng ta cùng nhau ăn cơm đi."
Bạch Tĩnh An kéo áo bạn mình, tò mò nói: "Dương Dương, cậu biết kiểu người xã hội này từ khi nào vậy?"
Điền Dương nhìn cậu, nghiêm túc nói: "Đây là ngươi theo đuổi tớ."
Bạch Tĩnh An suy nghĩ một chút, người này đến trường học tìm bạn mình, cũng coi như là hẹn hò, cậu đến có phải đã phiền họ rồi không? Mà không, cậu nghĩ nhất định phải gặp người này, bởi vì đối phương đang theo đuổi bạn mình nên không tính là làm phiền họ.
Điền Dương thấy đối phương đang suy nghĩ, cũng không quấy rầy, kéo cậu lên xe.
Trên bàn ăn, Bạch Tĩnh An nhìn người đàn ông chăm chút bữa ăn cho bạn mình khiến cậu cảm thấy ăn cơm chó thôi cũng đủ no rồi.
Bạn đang đọc bộ truyện Đóa Hướng Dương Của Anh tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đóa Hướng Dương Của Anh, truyện Đóa Hướng Dương Của Anh , đọc truyện Đóa Hướng Dương Của Anh full , Đóa Hướng Dương Của Anh full , Đóa Hướng Dương Của Anh chương mới