TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Khoảng chín giờ sáng, bạn cùng phòng đều bắt đầu dậy thu dọn hành lý, Bạch Tĩnh An bị âm thanh sột sột bên dưới đánh thức.
Cậu mơ màng nhìn điện thoại, thấy vẫn còn sớm.
Lý Tráng đã thu dọn xong hành lý, tạm biệt mọi người rồi rời đi.
Gia đình hắn sống ở miền Bắc, những dịp nghỉ tàu cao tốc rất đông đúc hành khách nên hắn phải tranh thủ đến đó sớm.
Giang Tri Tâm thấy Bạch Tĩnh An còn chưa dậy, cười nói: "An An, dậy sớm một chút, chúng ta phải nhanh chóng thu dọn đồ đạc."
Bạch Tĩnh An nhanh chóng rời giường, thật ra cậu cũng không có gì để thu dọn, ngoại trừ vài đồ dùng trên giường và một ít quần áo.
Điện thoại trên bàn bỗng đổ chuông, cậu cầm điện thoại lên nghe.
Ba Bạch: "An An đã thu dọn xong chưa? Ba và mẹ con đang chờ con ở dưới lầu kí túc xá."
Bạch Tĩnh An: "Dạ ba, con lập tức xuống ngay."
Thu xếp xong mọi thứ, cậu và bạn cùng phòng đều lần lượt đi ra ngoài.
Nhìn thấy con trai, mẹ Phương lập tức đi lên phụ con trai cầm đồ, Giang Tri Tâm và Tiên Dư đi tới chào hỏi mẹ Phương.
Mẹ Phương cười nói: "Làm phiền các cháu chăm sóc cho An An nhà cô rồi, mấy cháu đi đâu vậy, để cô đưa hai cháu đến ga tàu." Nhà Giang Tri Tâm và Tiên Dư đều gần đây nên khéo léo từ chối ý tốt của mẹ cậu.
Bạch Tĩnh An vẫy tay với họ, sau đó lên xe về nhà.
Mẹ Phương nhìn con trai và nghiêm túc nói: "Mẹ cảm thấy các bạn cùng phòng của con đều rất tốt, học kì này thế nào rồi con?"
Bạch Tĩnh An: Rất tốt ạ, các bạn đối với con rất tốt, con cảm thấy rất tốt."
Nhìn thấy vẻ mặt ngoan ngoãn của con trai, bà nhẹ nhàng đưa xoa đầu cậu.
Về đến nhà, Bạch Tĩnh An cảm thấy có chút nhàm chán, mấy ngày ở trường cậu đã quen với việc học nên cậu cảm thấy cần phải tìm công việc gì đó trong kì nghỉ đông.
Nhưng phải làm gì đây? Cậu lấy điện thoại ra, gửi tin nhắn cho Điền Dương.
An An: Dương Dương, cậu được nghỉ đông chưa?
Điền Dương: Rồi, An An có chuyện gì vậy?
An An: Tớ ở nhà chán quá, thời gian nghỉ còn rất dài, tớ muốn tìm một công việc nào đó trong kì nghĩ đông.
Điền Dương: Cũng được, chúng ta có thể đến cửa hàng thú cưng, cậu thấy sao?
An An: Được đó, nhưng ngày mai cậu có thể đi mua sắm với tớ không?
Điền Dương: Được chứ.
Mọi chuyện coi như thu xếp xong, Bạch Tĩnh An cảm thấy rất vui, cầm điện thoại lên chơi game.
Đầu giờ chiều hôm sau, hai người đến địa điểm đã thỏa thuận, trong trung tâm thương mại rất đông người, Điền Dương hỏi: "An An mua gì vậy?"
Bạch Tĩnh An thật thà nói: "Anh trai kia muốn tổ chức sinh nhật.
Tớ muốn tặng quà cho anh ấy, anh ấy đã mời tớ đến mừng sinh nhật rồi, cho nên tớ không thể không tặng quà cho người ta được.
Điền Dương cảm thấy giống như cải thìa bị heo ăn mất, nhưng nhìn ánh mắt vui vẻ của bạn mình, trong lòng y thầm thở dài: "Vậy người kia thích gì? Cậu định tặng gì?"
Bạch Tĩnh An lắc đầu, Điền Dương nói: "Tới cửa hàng, người ta sẽ giới thiệu, chúng ta đến đó đi."
Sau khi vào cửa hàng, bà chủ quầy nhìn hai thiếu niên xinh đẹp, nhiệt tình hỏi: "Xin hỏi hai người muốn mua gì vậy? Chúng tôi có thể giới thiệu."
Một trong hai thiếu niên ngoan ngoãn dễ thương khẽ nói: "Tặng quà cho anh trai, cũng tương đối lớn tuổi, nên tặng quà gì vậy ạ?"
Nữ nhân viên không khỏi cảm thán, có một em trai tốt như vậy, người làm anh thật hạnh phúc biết bao, vì vậy cô gợi ý: "Đồng hồ, cà vạt, khuy măng sét đều được cả."
Bạch Tĩnh An loại trừ đồng hồ ra, món đồ quá đắt cho nên cậu không đủ tiền mua.
Cậu nói: "Cho em xem qua khuy mang sét." Cậu đi đến quầy trưng bày, nhìn thấy một cặp khuy măng sét có họa tiết sẫm màu, rất trang trọng và không cầu kỳ.
Cậu nghĩ người kia rất hợp với cái này.
Vì vậy cậu chậm rãi nói: "Cái này, giúp em gói lại." Nữ nhân viên nhanh chóng đóng gói, mỗi đơn hàng đều rất quý giá.
Điền Dương nhìn bạn mình hành động nhanh nhẹn và dứt khoát, hơn nữa thanh toán tiền không hề chớp mắt, trong lòng y không khỏi phàn nàn về người đàn ông thúi nào đó kia.
Sau khi mua sắm, Bạch Tĩnh An cảm thấy nên mời Điền Dương ăn tối, nên hỏi: "Dương Dương, cậu muốn ăn gì?"
Chờ một lúc lâu, Điền Dương vẫn cứ ngẩn người, cậu đẩy người, gọi: "Dương Dương, Dương Dương, đang suy nghĩ gì vậy?"
Điền Dương hoàn hồn lại, "Đi ăn món lẫu thịt dê mà cậu thích đi." Cả bữa ăn, Điền Dương có vẻ ngân ngơ còn Bạch Tĩnh An ăn đặc biệt vui vẻ.
Sau khi ăn xong, cậu nhận thấy bạn mình vẫn không ăn bao nhiêu, cậu nhanh chóng thanh toán, đưa người về nhà, hỏi: "Dương Dương, cậu có chuyện gì vậy?"
Điền Dương nhìn Bạch Tĩnh An, "Người đó tỏ tình với cậu rồi sao? An An, cậu thích người đó rồi?"
Bạch Tĩnh An cảm thấy Điền Dương có hơi thẳng thắn, nên cậu có hơi ngượng ngùng.
"Không có, tớ có thích, câu sao vậy Dương Dương?"
Điền Dương ôm cậu, "An An, tớ cảm thấy cậu sắp trở thành bạn trai của người khác, sau này cậu còn cùng tớ đi chơi nữa chứ?"
Bạch Tĩnh An cười cười, ôm cậu nói: "Đương nhiên, cậu vẫn luôn là bạn tốt của tớ, Dương Dương, có phải cậu cảm thấy không an tâm?" Điền Dương bị nói trúng tâm tư nhưng không thừa nhận, sau đó nhanh chóng rời đi.
Lúc Điền Dương trở về nhà, ngôi nhà luôn vắng vẻ và không có người ở.
Lên cấp ba, ba mẹ y ly hôn, y không sống cùng bố hay mẹ, họ cũng đã có gia đình riêng.
Căn nhà này là ba để lại cho y, ông cũng rất ít khi về thăm, còn mẹ thì hầu như không để ý đến y.
Hàng tháng, cả hai người đều gửi tiền sinh hoạt đúng hạn nhưng không ai thực sự quan tâm đến y.
Y nằm trên ghế sô pha, ánh mắt vô hồn nhìn lên trần nhà, Hoa Hoa từ trong phòng chạy ra, không ngừng cọ bên chân, y ôm mèo lên, xoa xoa mặt bé mèo, lẩm bẩm: "Hoa Hoa, anh chỉ có mình em thôi."
Thực ra y không có cảm giác an toàn nên không dám dễ dàng đón nhận tình yêu của người đó, bởi vì y cảm thấy dường như ai cũng có thể rời xa mình một cách dễ dàng.
Tin nhắn từ di động vang lên: "Dương Dương, chúng ta vĩnh viễn là bạn của nhau, ôm bạn tớ một cái nào."
Ngay sau đó, y nhận được tin nhắn của người kia: "Bé cưng, em có nhớ anh không? Em đang làm gì vậy?" Lúc này mắt y tích nước, một mình cuộn người trên ghế sô pha, tiếng khóc khe khẽ phát ra.
Bạch Tĩnh An và Điền Dương bàn bạc, sau sinh nhật người kia, họ sẽ đến cửa hàng thú cưng xem sao.
Ngày đó cuối cùng cũng đến, Bạch Tĩnh An nói chuyện với ba mẹ trước khi đi ra ngoài.
Vào ngày sinh nhật, Nhiễm Mộ Húc đã đến đón cục cưng từ sớm, trên đường đi còn mua đồ ăn sáng cho cậu.
Bạn đang đọc bộ truyện Đóa Hướng Dương Của Anh tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đóa Hướng Dương Của Anh, truyện Đóa Hướng Dương Của Anh , đọc truyện Đóa Hướng Dương Của Anh full , Đóa Hướng Dương Của Anh full , Đóa Hướng Dương Của Anh chương mới