TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Thời gian trôi thật nhanh, chẳng mấy chốc đã đến cuối tháng 11.
Tiết trời dần chuyển lạnh, gió thu thổi bay những cành cây khô héo trong sân trường.
Lúc này Bạch Tĩnh An đang chỉnh sửa bản vẽ trong thư viện, cậu đã nhiều đêm thức khuya, quầng thâm dưới mắt hiện rõ trên khuôn mặt trắng nõn.
Cậu dần thấm mệt, ngáp một cái, chuẩn bị nằm trên bàn ngủ một lát, thư viện lúc này rất ít người nên không cần lo lắng người khác sẽ không có chỗ ngồi.
Thời điểm cậu tỉnh dậy dậy đã là 2 -3 giờ sau.
Người bên cạnh chạm vào cậu, lắp bắp nói: "Cậu tỉnh rồi, có muốn...!uống chút nước không, tớ vừa ra ngoài mua nước cho cậu."
Cậu nhìn người bên cạnh, hóa ra là người bạn lần trước trong lớp học muốn kết với mình, cậu không từ chối, nhận chai nước, sau đó nói cảm ơn.
Cậu cảm thấy nhận lòng tốt của người khác thì phải đáp lại, đặc biệt là đối với những người không thân quen.
Cậu nhìn những người khác, nhẹ giọng nói: "Đi thôi, cùng nhau ăn cơm đi, cám ơn cậu đã mua nước giúp tớ." Từ Vĩ vừa mừng vừa sợ, lại có chút kích động, không nghĩ tới có thể cùng cậu ăn bữa cơm, trong lòng hắn cảm thấy rất vui mừng.
Trên mặt lộ ra vẻ hưng phấn, đỏ mặt nói: "Được...!cám ơn cậu, thật ra cũng không cần."
Bạch Tĩnh An nhìn đối phương, không nghĩ tới nói có hai câu mà đối phương đã đỏ mặt, nên muốn trêu chọc một chút: "Vậy thì được, tớ đi một mình." Thực ra cậu không hề biết, bản thân cậu so với người khác da mặt còn mỏng hơn, dễ mắc cỡ hơn.
Người bên cạnh nghe xong, kích động đứng lên nói: "Tớ muốn đi cùng cậu.
Đây là bản vẽ của cậu à, nhìn rất đẹp nha, đẹp giống như cậu vậy."
Bạch Tĩnh An trong lòng cảm thấy có chút vui vẻ khi được người khác khen ngợi, nhưng lại nghiêm túc nói: "Có thật không, vẫn chưa hoàn thiện đâu." Từ Vĩ vui vẻ tiếp tục nói, "Bây giờ trông rất ổn, khi hoàn thiện nhất định sẽ đẹp hơn."
Được nghe những lời khen có cánh, Bạch Tĩnh An vui vẻ, "Đi thôi, đến trễ sẽ không còn đồ ăn, tớ sẽ nhắn cho bạn cùng phòng đến ăn chung."
Vì vậy, mọi người cùng gặp nhau trong nhà ăn.
Họ đều là những người trẻ tuổi, tuy chuyên ngành khác nhau, nhưng trò chuyện khá hợp ý.
Nhưng Giang Tri Tâm không thích Từ Vĩ, hắn cho rằng An An và Từ Vĩ đều là kiểu con trai mềm mại nhưng An An đáng yêu hơn rất nhiều, hắn nhìn Từ Vĩ, thấy ánh mắt của đối phương lúc nào cũng nhìn An An, trong lòng cảm thấy có chút kì quái.
Hắn im lặng nghe mọi người nói chuyện và lặng lẽ quan sát đối phương, là bạn cùng phòng của An An, hắn cảm thấy chăm sóc cậu là chuyện đương nhiên, không để người khác có tâm tư với cậu.
Hắn đổi chủ đề và nói, "An An, hôm nay lớp chúng ta và lớp khác thi đấu bóng rổ, cậu có muốn tham gia không? Mấy ngày nay cậu đều học ở thư viện, cũng nên thả lỏng bản thân một chút."
Bạch Tĩnh An nghĩ nghĩ, cảm thấy cũng có lý, nên đồng ý: "Được, chúng ta cùng đi."
Giang Tri Tâm nhìn Từ Vĩ, nói: "Cậu cũng đi cùng sao, hôm nay không có lớp học à?" Từ Vĩ không ngờ bản thân bị nhắc tên, thật ra hắn có giờ học, nhưng cũng không quan trọng lắm, hắn muốn xem Bạch Tĩnh An chơi bóng rổ, vì vậy hắn cố chấp nói: "Không có...!mình có thể đi cùng không?"
Giang Tri Tâm liếc mắt nhìn đối phương, không vui nói: "Chúng ta cùng nhau đi." Vì vậy năm người cùng nhau đến sân bóng rổ.
Bạch Tĩnh An tương đối gầy và linh hoạt, vì vậy cậu đảm nhận vị trí hậu vệ, Lý Tráng vóc người cao to nên đảm nhiệm vị trí trung vệ, Tiên Dư là tiền đạo và Giang Tri Tâm đảm nhận vai trò tiền đạo cánh.
Còn dư 1 vị trí, cho nên Từ Vĩ đảm nhận vị trí hậu vệ, đối thủ của bọn họ đều là những người có vóc dáng to lớn.
Ở hiệp 1, Bạch Tĩnh An bị đối phương kèm chặt nên không thể chuyền bóng, hơn nữa họ phối hợp chưa được ăn ý nên thua ở hiệp đầu.
Đầu hiệp hai, họ bàn bạc phương án tác chiến, Bạch Tĩnh An chịu trách nhiệm chuyền bóng, Lý Tráng sẽ đưa bóng vào lưới.
Khán biết từ lúc nào đã đến rất đông, Bạch Tĩnh An chơi hai ván, cảm thấy có chút nóng lên, nhưng lại cảm thấy rất thỏa mãn, thiếu niên rơi mồ hôi trên sân bóng chính là hơi thể của tuổi trẻ.
Trong giờ giải lao, xung quanh có khá nhiều cô gái bắt đầu di chuyển, bạn cùng phòng đi mua nước, Bạch Tĩnh An và Từ Vĩ ở lại ngồi đợi.
Lúc này, một cô gái nhỏ nhắn xinh xắn đến gần Bạch Tĩnh An, nhẹ giọng nói: "Bạn cùng lớp Bạch Tĩnh An có muốn uống nước không, tớ vừa mua nè."
Bạch Tĩnh An có chút khó xử nhìn chai nước, nếu không nhận thì nhiều người xung quanh như vậy sẽ khiến cho cô gái bị tổn thương, mặc dù cậu không quen người ta nhưng vẫn là một người nhẹ nhàng khi ứng xử với người khác, nếu nhận chai nước này không biết sẽ xảy ra những chuyện gì.
Lúc này cậu đang định giải thích với cô gái rằng, "Bạn cùng phòng của tôi đã đi mua nước, xin lỗi cậu." Từ Vĩ lẳng lặng nhìn bên cạnh, trong lòng đã cảm thấy rất khó chịu, hắn nhìn thiếu niên hiền lành đang khó xử, nên muốn giải vây cho cậu: "Đưa cho tớ, không có ai mang nước cho tớ uống hết."
Lời nói của hắn cũng giải quyết được tình huống khó xử giữa hai người, Bạch Tĩnh An nhìn hắn tỏ vẻ biết ơn, mấy người bạn cùng phòng lúc này cũng quay lại.
Họ uống nước và sẵn sàng đấu hiệp 2.
Tỉ số của hai bên rất sát sao nên hiệp 2 càng trở nên gay cấn hơn, cứ sau mỗi bàn thắng là đám đông xung quanh lại hò reo cổ vũ, cuối cùng, đội cũng Bạch Tĩnh An đã hạ gục đối phương trong gang tất.
Đám đông xung quanh la hét và Bạch Tĩnh An cũng cảm thấy rất vui.
Người chiến thắng luôn khiến người khác cảm thấy phấn khích, năm người cùng vỗ tay, Từ Vĩ cũng đặc biệt vui vẻ nhìn cậu nói: "Tĩnh An, chúng ta thắng rồi, cậu thực sự rất tuyệt vời, rất chói sáng trên sân bóng."
Bạch Tĩnh An nở nụ cười thật tươi, "Cảm ơn, cậu cũng vậy, thật tuyệt vời." Hai người họ đang khen nhau và trong mắt người khác, "Ahhhhh, hai người sao lại xứng đôi đến thế.
Bạn đang đọc bộ truyện Đóa Hướng Dương Của Anh tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đóa Hướng Dương Của Anh, truyện Đóa Hướng Dương Của Anh , đọc truyện Đóa Hướng Dương Của Anh full , Đóa Hướng Dương Của Anh full , Đóa Hướng Dương Của Anh chương mới