TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Đợi Tôi Sau Giờ Học

Chương 11: Dụ Phồn đánh Trần Cảnh Thâm nhập viện rồi!


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Beta: Hana

Thật ra Dụ Phồn đã loáng thoáng cảm nhận được.

Bắt đầu từ buổi sáng cậu đã chóng mặt, cả người không còn sức, nghe người ta nói chuyện cứ như nghe đọc kinh.

Lâu lắm rồi cậu không bị bệnh, cảm giác này còn khó chịu hơn cả bị thương ngoài da nữa.

Môi khô khốc, Dụ Phồn nuốt nước bọt. Cảm giác đau cổ họng khiến cậu nhíu chặt mày: "Bỏ tay ra."

Người bên cạnh không nói gì, mấy giây sau, Trần Cảnh Thâm rút tay về.

Dụ Phồn quay đầu đi, lại tiếp tục gối đầu lên cánh tay mình.

"Cậu cần đến bệnh viện."

Dụ Phồn nhắm mắt: "Bớt lo chuyện bao đồng đi."

Bên cạnh không còn tiếng động gì.

Bây giờ Dụ Phồn cảm thấy y như lúc học tiết tự học buổi sáng, đầu óc mê man khó vào giấc ngủ. Vì thế cậu mơ màng nghe thấy người bên cạnh khép sách giáo khoa lại, thu dọn đồ dùng, kéo khóa cặp sách vào.

Cậu nghiêng đầu, đúng lúc trông thấy Trần Cảnh Thâm đeo cặp sách lên vai, dùng một tay nhấc ghế lên úp xuống mặt bàn.

Đợi người đi rồi, cậu xếp bàn lại ngủ một giấc cũng được.

Hay lại đến quán net ngủ tạm một đêm đây? Với tình trạng bây giờ, về nhà không chắc có đánh lại Dụ Khải Minh không....

Mí mắt Dụ Phồn khẽ buông xuống, mơ màng trông thấy tay Trần Cảnh Thâm chạm vào dây kéo, cởi áo khoác ra.

Người này thế mà còn mặc một cái áo gi-lê len màu vàng nhạt bên trong áo phao lông nặng trịch, bên dưới một lớp nữa mới đến áo sơ mi đồng phục.

Dụ Phồn thầm nghĩ con mọt sách này sao lại mảnh mai thế này, trời mới mấy độ đã mặc y như bánh tét, sau đó bánh tét cúi người nắm lấy cánh tay cậu.

?

Nắm, cánh tay cậu?

Dụ Phồn chợt hoàn hồn: "Làm gì đó?"

"Đến bệnh viện." Trần Cảnh Thâm thản nhiên nói.

"Đã bảo bớt lo chuyện bao đồng rồi mà, buông ra," Dụ Phồn nhíu chặt mày, "Cậu thử chạm vào tôi tiếp xem? Có tin tôi đánh cậu thật không___"

Cậu nhìn chằm chằm mặt Trần Cảnh Thâm, không nhịn được nữa giơ nắm đấm ra___sau đó cổ tay bị người ta nắm lại.

Cậu bị Trần Cảnh Thâm xách lên y như cái ghế vừa nãy.

Cậu nhấc tay lên tiếp___Cánh tay còn lại cũng bị tịch thu.

Dụ Phồn lập tức cảm thấy bị bệnh đúng là quá phiền.

Đánh không lại Dụ Khải Minh thì thôi, đến cả Trần Cảnh Thâm cũng đánh không lại??

Bạn đang đọc bộ truyện Đợi Tôi Sau Giờ Học tại truyen35.shop

Áo phao lông khoác lên người cậu, Trần Cảnh Thâm nói: "Nhấc tay lên."

Ngoài lớp học có hai nữ sinh đi ngang qua, nghe thấy tiếng động, hai cô cùng nhìn vào bên này____

Dụ Phồn chậm rãi buông bàn tay đang nắm chặt ra.

Thôi, càng giãy càng khó coi hơn.

Trần Cảnh Thâm bỏ qua ánh mắt "hết bệnh sẽ tẩn cậu đầu tiên" của người đối diện, ngón tay nắm dây khóa áo khoác, kéo thẳng lên đến trên cùng.

Là áo phao lông cao cổ, sau gáy Dụ Phồn được che đi.

Cậu cảm nhận được độ ấm của chủ nhân cái áo để lại, ghét bỏ ngẩng đầu lên, lạnh mặt nói: "Muốn ngạt thở chết người à."

Trần Cảnh Thâm liếc nhìn cậu, duỗi tay qua đè cổ áo xuống dưới cằm cậu.

Để đáp ứng nhu cầu nghỉ ngơi của một số giáo viên, ký túc xá giáo sư được xây ở ngay bên cạnh tòa nhà thí nghiệm của Trung học số Bảy Nam Thành.

Những người ở đây thường toàn là mấy giáo viên trẻ tuổi vừa vào trường, và một ít giáo viên già nhiệt huyết đã lên kế hoạch rõ ràng cho con đường phát triển của trường học hai mươi năm tới.

Phòng ký túc Hồ Bàng ở nằm tại lầu 5 của trường, ban công của phòng xây ngay bên hông trường học, chỉ cần ra ngoài vài bước là thấy được cổng lớn của trường.

Chập tối hôm nay cũng như thường ngày, thầy cầm theo bát cơm dạo bước đi đến ban công, vừa ăn vừa ngắm những đóa hoa của tổ quốc học đến quên mình cho nên giờ này mới về.

Trông thấy bóng dáng cao gầy của Trần Cảnh Thâm, khóe miệng Hồ Bàng vừa cong lên được tí đã đông cứng lại.

Trần Cảnh Thâm ôm một người bên cạnh, hai người cách nhau rất gần, tư thế giống hệt mấy đôi tình nhân yêu sớm thầy hay tóm được ở trong sân trường.

Chẳng lẽ Trần Cảnh Thâm cũng??

Trong lòng Hồ Bàng hoảng hốt, vội vàng bỏ bát cơm xuống đeo mắt kính lên, nhìn sang lần nữa, cuối cùng thấy được cái đầu rối bù____

Và cả gương mặt khiến thầy vừa thấy đã tăng huyết áp.

Hồ Bàng: "...."

Còn chẳng bằng em yêu sớm đi.

Tư thế này, là Dụ Phồn đã phản kháng rồi.

Sau đó suýt thì cậu ngã xuống cầu thang.

Lúc này trong trường không còn nhiều người, nhưng cũng không hẳn mọi người đã đi hết cả, Dụ Phồn muốn nhớ kỹ mặt từng người một để sau đó giết người diệt khẩu, lại vì chóng mặt nên chẳng thấy rõ được ai.

Vì thế cậu dứt khoát cúi đầu, bị Trần Cảnh Thâm đưa lên xe taxi.

Hai người đến bệnh viện gần trường nhất.

Đầu tiên đo thân nhiệt, 39.1 độ, sốt cao.

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đợi Tôi Sau Giờ Học, truyện Đợi Tôi Sau Giờ Học , đọc truyện Đợi Tôi Sau Giờ Học full , Đợi Tôi Sau Giờ Học full , Đợi Tôi Sau Giờ Học chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top