TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Đợi Tôi Sau Giờ Học

Chương 30: Biết rồi, tôi lén thích cậu


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Beta: Hana

Dụ Phồn tựa lên tường, chống khuỷu tay, đầu dựa vào lòng bàn tay, mắt muốn nhắm cũng không được nhắm.

Vốn cậu không buồn ngủ đến mức đó, nhưng hôm nay mặt trời đẹp, rực rỡ ấm áp chiếu lên người cậu, tiết này còn là tiết Toán, miệng Trang Phóng Cầm hộc ra một đống con số công thức cậu nghe không hiểu, chẳng khác nào mở khúc hát ru ngay bên tai cậu.

Ngồi thiền mười phút đồng hồ, đầu Dụ Phồn gật mạnh, như sắp gục xuống bàn tới nơi.

Trên trán bỗng nhiên được ai đó đỡ lấy, cảm giác hơi lạnh.

Dụ Phồn mơ màng mở mắt, nhìn thẳng vào ngón tay nắm theo bút của Trần Cảnh Thâm.

Giữa kẽ tay, đường nét xương hàm lạnh nhạt của Trần Cảnh Thâm khẽ nâng, độ cong hầu kết nhô ra. Nếu không có bàn tay đang đặt trên trán cậu, cậu cũng cảm thấy người này là đang nghiêm túc nghe giảng.

Ngay sau đó, đuôi mắt Trần Cảnh Thâm nhếch xuống, hai người nhìn nhau ngắn ngủi hai giây trong ánh nắng sáng rực ngày xuân.

Nơi được mu bàn tay chống lên rê rần, cơn buồn ngủ của Dụ Phồn lập tức bay xa.

Cậu hoàn hồn lại, đập tay Trần Cảnh Thâm ra, lạnh mặt chỉnh ghế ngồi thẳng lên lần nữa.

Ban đầu Trang Phóng Cầm còn tưởng Dụ Phồn chỉ muốn tỉnh trong tiết của cô thôi, không ngờ tới hai tiết sau, lúc cô lặng lẽ đến ngoài hành lang theo dõi, trông thấy Dụ Phồn thế mà vẫn còn thức.

Hai người đối mắt với nhau cách song cửa sổ, vẻ mặt cả hai ai cũng vi diệu

Buổi trưa tan học.

Chương Nhàn Tịnh vừa quay đầu lại đã thấy hai người Dụ Phồn với Vương Lộ An cùng lúc ngã xuống bàn học theo tiếng chuông reo.

"Hai cậu sao thế?" Chương Nhàn Tịnh vừa dặm son môi vừa buồn cười hỏi, "Trong tiết không ngủ tan học lại ngủ?"

Vương Lộ An đã muốn yên giấc ngàn thu, nhưng mà cậu ta lại đói đến mức bụng réo ùng ục.

"Cậu tưởng tôi không muốn hả?" Cậu ta vùng vẫy đứng lên, "Chẳng phải có người muốn cạnh tranh với tôi à? Cả buổi sáng ngồi thẳng y như gậy trúc, làm vị bàn cùng bàn ủy viên kỷ luật của tôi không có ai để nhìn chằm chằm, cứ phải canh để ghi tôi cho bằng được, một tiết ghi tên tôi tận hai lần, mẹ nó như thế ai mà dám ngủ cơ chứ...."

Vương Lộ An gõ vang bàn Dụ Phồn: "Vua cạnh tranh, hôm nay cậu bị sao thế, cả sáng không hề dính bàn tí nào?"

Mẹ nó còn không phải do có người rảnh rỗi sinh nông nỗi hả___

Bên cạnh vang lên một tiếng đóng nắp bút ngắn ngủi.

"Tôi..." Dụ Phồn cắn răng, ngồi dậy lần nữa, nặn ra một câu từ kẽ răng, "Không buồn ngủ."

Vương Lộ An: "...."

Bạn đang đọc bộ truyện Đợi Tôi Sau Giờ Học tại truyen35.shop

Nếu cậu không bày ra bản mặt khó ở này thì tôi đã tin rồi.

"Vậy được, đến căn tin ăn cơm đi, tôi đói chết rồi." Vương Lộ An xoa bụng, "Ăn xong rồi về ngủ."

Dụ Phồn uể oải đáp "Ừ", nghiêng đầu tìm điện thoại cả sáng cũng không có bụng dạ nào động vào.

"Chờ tí đã, tôi đi với mấy cậu luôn." Chương Nhàn Tịnh đứng dậy sửa sang lại đồng phục, ánh mắt thoáng liếc nhìn người phía sau ngồi mãi không nhúc nhích, thuận miệng hỏi, "Học bá ơi, có muốn đến căn tin ăn cơm chung không?"

"Ừ." Trần Cảnh Thâm nhét sách giáo khoa vào ngăn bàn, rũ mắt suy nghĩ một lát, chợt nghiêng đầu thấp giọng hỏi, "Tôi đi được không?"

Chương Nhàn Tịnh: "?"

Vương Lộ An: "....?"

Dụ Phồn nhét điện thoại vào túi, đứng dậy quay đầu đi đến cửa sau lớp, lạnh lùng ném lại một câu.

"Tùy cậu, căn tin cũng không phải tôi mở."

Dụ Phồn nổi tiếng trong trường, lần nào đến căn tin cũng phải khiến cho một vài bạn học lặng lặng chú ý___Dù sao trước đây cậu thành danh ở đây mà.

Lần này còn có thêm hạng nhất toàn khối đẹp trai sánh ngang Dụ Phồn đi bên cạnh, Vương Lộ An vừa vào căn tin, đã cảm thấy tất cả bạn học ở đây cùng ngừng đũa lại một lúc.

Cảm giác được chú ý này thỏa mãn lòng hư vinh của Vương Lộ An, cậu ta lập tức không còn mệt nhọc nữa.

Học sinh đông nghẹt trong căn tin, từ cửa chính đến cửa sổ đều mở hết mà vẫn nóng, quạt điện cũ nát treo trên tường vù vù quay qua quay lại.

Tả Khoan tới sớm, đã dành chỗ cho mọi người trước rồi.

Gọi cơm xong, Chương Nhàn Tịnh vốn định gọi Trần Cảnh Thâm đến ngồi đối diện mình, nào ngờ Vương Lộ An lại nhẹ nhàng buông tay, đặt thẳng khay cơm xuống trước mặt cô.

Dùng mắt ra dấu mấy cái cũng không có kết quả, Chương Nhàn Tịnh chỉ đành trơ mắt nhìn Trần Cảnh Thâm ngồi xuống đối diện bên trái mình.

Ngồi xuống rồi Trần Cảnh Thâm liếc nhìn cơm trưa của người ngồi đối diện

Hai rau một mặn, xem như lành mạnh.

"Dụ Phồn," Tả Khoan mở miệng, hết sức thần bí nói, "Cậu đoán xem vừa nãy tôi ngồi đối diện ai?"

"Ai?"

"Đinh Tiêu!" Tả Khoan vỗ đùi, cười nói, "Tuyệt, thằng cháu trai đấy vừa thấy cậu vào căn tin, cơm cũng không buồn ăn đã bỏ chạy! Vừa ngồi xuống ăn được hai phút thôi."

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Đợi Tôi Sau Giờ Học, truyện Đợi Tôi Sau Giờ Học , đọc truyện Đợi Tôi Sau Giờ Học full , Đợi Tôi Sau Giờ Học full , Đợi Tôi Sau Giờ Học chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top