Không để hắn nói gì thêm, Harry Potter đã trực tiếp bỏ qua hắn bước thật nhanh về phía cửa hầm.
"Hãy đi đi, lẽ ra ngươi không nên ở đây."
Mà đối diện với chàng trai tàn nhẫn trước mặt, Tom Riddle chỉ có thể mỉm cười đầy cay đắng.
"Trớ trêu thay, em thật vô tình..."
Vừa dứt lời, Tom Riddle cũng sử dụng pháp thuật, biến mất không dấu vết.
Để lại một Harry Potter mệt mỏi, sức lực đột ngột hao hụt, cậu khuỵu xuống sàn.
{Voldemort, làm sao ngươi có thể biết được những tổn thương mà ngươi gây ra đã làm ta đớn đau như thế nào, đã ăn mòn linh hồn ta dường nào...}
"Tuổi trẻ, quyền lực...nhưng ta vẫn chẳng thể ở bên người mình yêu."
Harry Potter thì thào trong chua xót.
"Giáo sư Potter, thầy có ở đó không ạ?"
Ngoài cửa, vang lên giọng thiếu niên khá trầm.
Harry Potter thân trang rối bời, cố hết sức đứng dậy, mở cửa.
"Ta đây, trò có việc gì sao? Trò..."
Chưa kịp nói hết câu, cậu như đã đến cực hạn, ngã nhoài về phía trước.
Cánh tay thiếu niên rắn chắc lập tức đưa ra, ôm lấy cậu vào trong lòng.
" Giáo sư, giáo sư..."
Sirius Black bế cậu lên, không ngừng chạy đi.
Mà lúc này xung quanh Harry Potter cũng hỗn loạn vô cùng, mọi thứ như xoay vòng, trong chốc lát, cậu như thấy được hình ảnh Cedrid Diggory ở nơi cuối cùng của ánh sáng mờ ảo.
'Harry, anh đợi em'
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!