Vô luận như thế nào, đến này một chuyến này cũng không lãng phí.
Lúc này, trên đài nguyên bản âm nhạc vang dội đột nhiên dừng lại, đại khái mười giây sau, càng thêm sôi động âm nhạc trút xuống.
Hoàn Nhĩ cùng Vân Đóa còn có AE, ba người cùng một tổ, vừa mới nhảy xong một khúc, hiện tại, là thời gian nhảy đơn.
Bóng người một khắc xuất hiện kia, phía dưới liền có người hét lên.
Là vài nam sinh mặc đồng phục.
Điên cuồng, khàn khàn.
Các nam sinh tuổi cũng không lớn, đều còn chưa biết kìm nén cảm xúc thanh xuân.
Bình thường có con gái bên người, phần lớn đều không biết trang điểm, mặc đồng phục, buộc tóc đuôi ngựa, mặt mộc không trang điểm, tất cả đều là bộ dáng non nớt.
Khó được sẽ thấy tình cảnh như vậy trên vũ đài.
Cùng bọn họ đồng dạng tuổi, cũng là dáng người đẹp đẽ, dung mạo tinh xảo, theo âm nhạc rung động, làm cho người ta nhìn chỉ là muốn ngừng mà không được.
Tự nhiên khó có thể ách chế nội tâm kích động.
Một bên hoan hô, một bên gào thét.
Trên đài Lâm Hoàn Nhĩ cũng mơ hồ cảm giác được không thích hợp.
Một ca khúc qua đi, người thứ nhất nhảy đơn chính là cô, bởi vì khoảng cách thời gian, không kịp thay quần áo, cho nên mặc chính là quần áo lúc trước.
Chỗ thắt lưng hơi chặt phía trước, hiện tại tựa hồ có lỏng.
Làm một động tác, khom lưng cúi xuống.
Hoàn Nhĩ trực giác cho rằng, bản thân không nên tiếp tục này động tác, nhưng mà ở trên vũ đài ――
Chức nghiệp đạo đức của cô, không cho phép cô qua loa cho xong.
Cho nên một cái vung tay, lại nhanh chóng khom lưng.
Sau đó, là tiếng xé rách thập phần thanh thúy ――
Trên lưng vốn lắp mic, một tiếng này vang ra, âm thanh khuếch đại, cơ hồ toàn bộ tràng quán mọi người nghe thấy được.
Mà âm nhạc cũng trong lúc này bỗng nhiên dừng lại.
Động tác nhảy của Hoàn Nhĩ cũng im bặt đình chỉ.
Cô rõ ràng cảm giác được, phía sau lưng một trận lạnh cả người, mà cảm giác buộc chặt nguyên bản, đều biến mất.
Là ngốc tử cũng biết, đây là đã xảy ra chuyện gì.
Có người lập tức giơ lên di động lên chụp.
Mà tiếng reo hò của nam sinh càng lúc càng lớn, ngẩng đầu, tận lực nhảy lên, đi thấy rõ ràng.
Hoàn Nhĩ không biết làm sao.
Nguyên bản tươi cười liền ngưng ở trên mặt, khóe môi mím lại, nhìn những người ồn ào dưới đài, sắc mặt bắt đầu trắng bệch.
Chương trình học khẩn cấp trên sân khấu, cô lúc trước có học qua.
Lão sư nói nhiều cái ví dụ, luôn mãi cường điệu, muốn tùy cơ ứng biến.
Nhưng là chân chính đến lúc này, Hoàn Nhĩ trong đầu lại trống rỗng.
Hoàn toàn không biết nên làm cái gì bây giờ, không biết nên thế nào vãn hồi tình huống hỏng bét hiện nay.
Trên sân khấu chỉ có cô.
Chính là bởi vì chỉ có cô, mới càng vướng víu.
Hoàn Nhĩ vừa ra lên sân khấu, Lục Lộc liền từ hậu trường đi ra.
Sân khấu của cô, cậu đã đáp ứng nhất định sẽ xem.
Kỳ thực ý đồ của cậu cũng không phải như thế.
Cậu muốn nhìn cô ngảy, muốn nhìn cô bộ dáng thần thái toả sáng trên vũ đài.
Nhưng sau khi âm thanh khác lạ kia phát ra, Lục Lộc tươi cười liền ngừng xuống.
Cậu lúc đó liền chạy tới xem xét âm hưởng.
Nhưng là còn không kịp đi qua.
Thanh âm liền ngừng lại.
Tâm Lục Lộc đột nhiên trầm xuống ――
Cậu quay người chạy về, lúc đó thấy, dưới đài rộn ràng nhốn nháo, ồn ào, mà trên đài Lâm Hoàn Nhĩ, chính là đứng ngẩn ngơ.
Phía sau lưng trắng tuyết, ở ánh mặt trời lóng lánh hạ, dạp vào mi mắt.
Lục Lộc nhấc chân liền hướng lên bậc thềm.
Phía sau Quý Mạt bỗng nhiên xuất hiện, giữ chặt cậu, hỏi: “Vừa mới phát sinh cái gì? Cậu đi lên làm gì?”
Lục Lộc không nói một lời.
Cậu mặt lạnh, trực tiếp bỏ qua tay Quý Mạt, nhấc chân, cất bước hướng trên vũ đài.
Bước chân dồn dập, chỉ là như vậy vài giây công phu.
Người đã đến Hoàn Nhĩ trước mặt.
Lục Lộc hôm nay mặc trang phục biểu diễn, mặc áo khoác màu đỏ bên ngoài, cậu lúc đó không do dự, trực tiếp đem quần áo thoát xuống dưới.
Mặc lên người Hoàn Nhĩ.
Lúc này, âm hưởng sàn sạt vài cái.
Tiếng nhạc lại lần nữa vang lên.
Lục Lộc một phen nắm thắt lưng Hoàn Nhĩ, cúi đầu tựa như đang cười, đồng thời thanh âm cúi đầu vang ở bên tai cô.
“Ca hát.”
Cậu nói.
Thanh âm này giống như có ma lực làm cho người ta an lòng, Hoàn Nhĩ tại kia trong nháy mắt ý thức quay lại đi lại.
Cô quay đầu, vừa vặn cùng ánh mắt Lục Lộc chạm vào nhau.