TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Dưới Bầu Trời Xanh Thẫm

Chương 15:


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Uyển Nhi ngồi ở tòa soạn nhưng suy nghĩ về hình ảnh của Bách Lâm, cô muốn hiểu thấu anh nhưng cô lại do dự:

Khống! Anh ấy không thích mình, mình cảm nhận được anh ấy yêu Lan Chi. Nhưng anh ấy chưa muốn khẳng định. Đây là lí do mình muốn tìm hiểu kỹ. Minh sẽ gọi anh ta hỏi cho rõ.

Thuê bao hiện không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau.

Tắt máy Uyển Nhi suy nghĩ rồi đứng dậy thu dọn đồ và ra khỏi phòng đi vào siêu thị mua một ít đồ.

Trúc Ngọc cũng đi siêu thị vô tình đụng trúng Uyển Nhi, nhưng thái độ hằn học, nhìn lại rồi đi, nhưng Uyển Nhi vốn tính thẳng thắn nên gọi với lại:

Này! Cô kia.

Trúc Ngọc hít thật sâu vào trong quay lai:

Sao?

Cô còn hỏi tôi? Cô đụng trúng tôi không xin lỗi còn lườm tôi?

Tôi không cố ý.

Tôi nhận ra cô, thì ra con gái một giáo sư danh tiếng lại cư xử như vậy. Cô có muốn tôi sẽ nói lại với người trong mộng của cô không?

Trúc Ngọc cười khẩy:

À! Tôi cũng nhận ra cô, một cô nhà báo rãnh hơi, tọc mạch chuyện người khác. Cô lo mà đi về nhà viết mấy cái bài báo rẻ tiền đi. Đừng lấy anh Bách Lâm ra hù dọa tôi, mối quan hệ của tôi không cần cô can thiệp.

Tôi chưa nói gì cả, sao cô biết tôi nói đến anh Bách Lâm. Sao hả có tật rục rịch à?

Cô…!

Trúc Ngọc tức giận quay đi một nước, Uyển Nhi cười nói thâm:

Cô sẽ không có được anh ấy đâu, vì trái tim anh ấy đã bị một cô gái khác chiếm lấy rồi. E rằng không một ai có thể thay đổi ngoại trừ anh ấy.

Xong cô đẩy xe đi dạo một lát, còn Trúc Ngọc bực dọc bước ra tay xách đồ tay cầm điện thoại định gọi thì bị bọn xấu giật mất cô hoảng loạn la thất thanh:

Ăn cướp! Ăn cướp! Giúp tôi với.

Từ xa có một anh thanh niên chạy mô tô đuổi theo và giằng co lấy lại được điện thoại chạy đến đưa cho cô gái, anh đang đội mũ bảo hiểm, khẩu trang, kính đen trêu ghẹo:

Đây! Của cô đây.

Cảm ơn anh.

Trúc Ngọc định đi thì anh chàng lên tiếng:

Xem ra cô không có chút gì biết ơn tôi thì phải?

Trúc Ngọc nghi ngờ, chau mài và quay lại hỏi:

Thế anh muốn sao?

Cô vẫn chua ngoa như thế à? Không nhận ra tôi à?

Thế Tâm mở nón ra cười cợt:

Sao? Thất vọng lắm hả?

Trúc Ngọc lườm anh:

Không cần anh quan tâm. Coi như hôm nay tôi xui xẻo gặp chuyện không hay.

Thế Tâm cười nhếch mép:

Tôi thấy cô may mắn khi gặp tôi đấy.

Bạn đang đọc bộ truyện Dưới Bầu Trời Xanh Thẫm tại truyen35.shop

Thôi đi! Tôi gặp anh chỉ toàn chuyện không đâu thôi, sau này đừng cho tôi gặp anh nữa.

Để xem.

Trúc Ngọc bực mình xách đồ đi mà trong lòng ấm ức vì phải mang ơn cái người mà cô ghét, còn Thế Tâm anh chỉ cười vì thích trêu chọc những cô gái có tính cách trẻ con như Trúc Ngọc anh nói thầm:

Cô gái này cũng thú vị nhỉ, xinh đẹp nhưng chua ngoa đanh đá quá. Cần phải dạy cho ngoan hơn mới được.

Đang suy nghĩ thì có cuộc gọi của Jack:

Okay tôi tới liền.

Sau đó chạy đi một mạch lướt qua Trúc Ngọc còn chào kiểu chào trong quân đội khiến Trúc Ngọc tức giận dừng lại quơ tay lên nhá vái cú đấm trên không trung. Thế Tâm cười chạy mất hút.

Ông Quang Đại ngồi với bà Diễm Ngọc tại sân vườn, xem một số hình của người ông thuê tìm Lan Chi gởi. Bà Diễm Ngọc văn hỏi:

Ông định giao cho con bé Lan Chi làm người thừa kế thật à?

Sửa cặp kính cận, điềm tĩnh uống ngụm trà olong và thông thả hỏi lại:

Vậy bà nghĩ xem tại sao tôi lại muốn như vậy?

Ông nghĩ con bé có tính cách giống ông? Hay là ông có dụng ý gì khác?

Bà chỉ nói đúng một nửa, đúng là tôi có dụng ý khác.

Bà Diễm Ngọc tỏ vẻ nghi ngờ:

25 năm trước chúng ta đã từng nghi ngờ nó không phải con thằng Long. tuy rằng sự thật trên bản xét nghiệm đó tôi vẫn nghi ngờ.

Chậm rãi uống trà:

Bà nghĩ nhiều rồi, giấy trắng mực đen giả thế nào được với lại người giám định chẳng phải là người của bà hay sao?

Tôi chỉ lo lắng cho sản nghiệp này.

Bà không cần lo lắng quá.

Chúng ta đều đã già, sớm muộn cũng phải giao lại cho đám con cháu, nhưng tôi không hề yên tâm.

Bà cứ để tôi lo. Mà chẳng phải bà muốn giao cho thăng Vỹ à?

Ừ! Ông nghĩ sao?

Tôi chưa thật sự tin vào nó vì nó không quyết đoán, dễ lung lay rất khó làm đại sự. Nhưng nếu nó thay đổi một chút có lẽ tôi sẽ suy nghĩ lại.

Bà Diễm Ngọc ngửa mặt suy nghĩ và đứng dậy đi vào trong. Nghĩ thầm:

Thay đổi như thế nào chứ?

Trên phía balcon bà Lan Hương xõa tóc đứng nhìn xa xăm ánh trăng có thể soi vào gương mặt ưu tư đầy lo lắng nét buồn man mác hiện hữu, ông Quang Long thì đứng phía sau tiến lại gần vỗ vai bà, hiếm khi khoảng thời gian này ông không uống rượu:

Em vẫn lo lắng và buồn lòng vì con bé? Thật ra em với con bé có bí mật gì?

Đưa tay lên vỗ vào bàn tay đang đặt trên vai giọng nói dịu dàng:

Hôm nay anh không uống rượu à?

Chẳng phải em không thích anh uống rượu sao? Anh chỉ cố gắng giảm đi. Em còn chưa trả lời anh?

Bà bước tới ngồi xuống ghế lắc đầu nói:

Không có gì đâu anh. Nhưng mà em thấy lo quá, em muốn về lại nhà thờ thăm sơ Hồng một chuyến.

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Dưới Bầu Trời Xanh Thẫm, truyện Dưới Bầu Trời Xanh Thẫm , đọc truyện Dưới Bầu Trời Xanh Thẫm full , Dưới Bầu Trời Xanh Thẫm full , Dưới Bầu Trời Xanh Thẫm chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top