Bên tòa nhà làm việc của Lan Chi, Thu Lan ôm chậu cá rón rén đến bàn Thế Tâm thỏ thẻ:
Anh! Em trả anh chậu cá nè!
Thế Tâm ngạc nhiên:
Thôi anh không cần nữa!
Thu Lan tỏ vẻ vô tội:
Anh còn giận em hả? Em xin lỗi lần trước em...vẻ ngập ngừng
Thế Tâm nhìn Thu Lan rồi lắc đầu:
Không sao! Mấy con cá là chuyện nhỏ. Nhưng mà anh có vài chuyện hỏi em nè.
Chuyện gì?
Vào phòng meeting với anh.
Thu Lan thay đổi sắc mặt, bước vào phòng, Thế Tâm tâm tình vẫn tốt, anh vẫn có nét ngầu ngầu,lãng tử mà nam tính của anh, anh chầm chậm nhìn cô, Thu Lan nhìn anh nheo mắt lại, tim đập vì hồi hộp sợ bại lộ thân phận, Thế Tâm nhẹ nhàng hỏi:
Sao hả? Em đang lo gì à?
Thu Lan khẽ lắc đầu:
Không có! anh gọi em vô đây có gì nói sao?
Thế Tâm ngồi đối diện gõ tay xuống bàn:
Em làm ở Growth up được bao lâu rồi?
2 năm rồi! Thu Lan đáp khẽ, giọng nói có chút run, trong lòng cô suy nghĩ “đóng kịch phải đóng cho trọn”.