Tại chung cư cũ kỹ, tối tăm, môi trường sống không dễ chịu lắm Trường Thanh nằm trên ghế sofa cũ, bên cạnh ngổn ngang bông băng dính đầy máu, Thế Tâm lo lắng hỏi:
Cậu nhóc này! Định nhờ cậu làm chút chuyện, nhưng sao lại bị như vậy chứ? Do ai làm ra thế!
Thật ngại quá! Em có vài thông tin lần trước anh nhờ em tìm hiểu, em tìm sắp ra rồi nhưng mà chưa có manh mối chính thức.
Thế Tâm nhìn cậu ta rồi cười:
Sao lần này cậu để bị thương nặng như vậy?
Trường Thanh nằm đó gương mặt đau đớn:
Do bất cẩn thôi. Lâu lâu bị một lần. Em không sao, không chết được đâu!
Thế Tâm vừa chăm sóc vết thương vừa cằn nhằn:
Hay lắm! Cậu có bao nhiêu cái mạng, chết hụt mấy lần rồi đó, đừng lấy tính mạng ra đùa nữa. Cậu không thể thoát được đám người đó sao?
Trường Thanh lắc đầu:
Không thể! Em là người của họ, chết hay sống cũng sẽ không thể rời đi. Chuyện hơi phức tạp sau này sẽ rồi anh sẽ hiểu em.
Còn sau này gì nữa, sự quen biết của chúng ta không phải ngày một ngày hai.
Trường Thanh nằm đó đau đớn nói với Thế Tâm:
Lấy cho em lon bia đi. Em đau quá
Thế Tâm lắc đầu:
Cậu nằm nghỉ đi đừng cử động, tôi đi lấy nước cho cậu. Sau đó nấu chút cháo cho cậu. Bị thương vậy còn đòi uống bia, muốn chết à?
Cậu cho tôi biết một chút tin tức đã điều tra được đi!
Trường Thanh chỉ tay vào đầu tủ, trên đó có tập hồ sơ, Thế Tâm cầm lấy và mở ra, vẻ ngạc nhiên thể hiện trên mặt, anh suy nghĩ cẩn thận rồi cất tài liệu vào trong túi.
Trường Thanh cười khẩy:
Sao hả? Kết quả quá sức tưởng tượng của anh à?
Không hẳn! Dù sao thì tôi cũng đoán biết được vài phần về thân phận của cô ấy.
Trường Thanh hút một điếu thuốc:
Việc cô ta bị sát thủ Nhật Bản đâm thì thật là nguy hiểm đấy, và người thuê được sát thủ Nhật Bản cũng có thân phận không đơn giản.
Chẳng phải có tiền là thuê được sao?
Không! Có tiền là một chuyện, nhưng để thuê sát thủ trong hội Himura thì không phải ai cũng tìm được.
Thế Tâm chợt có chút lo lắng:
Có thể đây là một âm mưu lớn.
Trường Thanh gật đầu:
Hôm anh gọi em, lúc đó em đã biết anh muốn nhờ em tìm hiểu vụ việc, vì lúc cô ta đang ở bệnh viện là có tin nhắn của đàn em nhắn tin báo em biết sự việc, nhưng tiếc là em bị bất cẩn đụng trúng người của tên trùm Thiên Bá. vì thù xưa tụi nó làm em ra nông nổi thế này, nhưng anh yên tâm em khỏe hơn rồi em sẽ tiếp tục tìm hiểu cho anh.
Thế Tâm xua tay:
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!