CHƯƠNG 10: HẬU BỮA TIỆC Thế Long còn bận tiếp khách nên cũng không tiện xen vào nên khi Duy Minh rời đi cũng không nói gì. Chỉ có Duy Minh trong lòng hí hửng nhưng bề ngoài giả vờ thục nữ, í lộn thục nam từ tốn bước ra ngoài. Nó bước ra khỏi cửa, càng đi càng rụt cổ bởi ánh nhìn săm soi của toàn thể mọi người. Bây giờ chắc người thì thắc mắc, kẻ thì ngưỡng mộ ganh tị, đơn giản vì Duy Minh không chỉ “dựa hơi” Tổng giám đốc mà còn được sự hậu thuẫn từ 1 đối tác quan trọng của AJ – Tô chủ tịch. Và bây giờ có thể nghiễm nhiên phủi mông đứng dậy bỏ cả bàn tiệc! Nói chung, Duy Minh bây giờ đang trở thành hình mẫu vịt hóa thiên nga, chim sẻ hóa phượng hoàng sống động, chân thực nhất công ty. Duy Minh bước ra tới cửa thì cậu nhóc “có duyên” cũng vừa đuổi kịp, nó hơi chau mày tỏ vẻ không vui: - Cậu theo tôi làm gì? - À ờ… không có gì – Cậu ta lúng búng - Không có gì thì đừng đứng chắn đường tôi! – Nó cau có - À cũng có chút chuyện! - … - Duy Minh thở dài – Có gì nói lẹ lẹ giùm đi!
- Cậu có chuyện gì gấp hả? - Có… Đi ăn được chưa? - Ủa? Đói bụng sau hồi nãy trên bàn tiệc không ăn? - Nhìn mọi người ăn thịt, gà, cá,… mà bắt tôi ăn gan lợn à? – Duy Minh hơi bực mình, đe dọa – Trước khi chân tôi “tình thương mến thương” cái mông của cậu thì cậu mau tránh ra! - … - “có duyên” hơi choáng, nhưng nhanh chóng chớp lấy cơ hội – Mình định rủ cậu đi ăn, nhưng hình như cậu không thích Nghe đến ăn hai mắt nó sáng rỡ, thái độ thay đổi 180 độ, cười ỏn ẻn nói: - Đi ăn ai trả tiền? [Thực dụng quá đi >”
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!