Ta ngã lên sô pha, anh ta kề sát bên, nắm chặt cổ tay tôi.
Tôi không thể trốn tránh.
Nhìn khuôn mặt đẹp trai của anh ta, tim tôi đập nhanh hơn, mặt tôi nóng bừng.
Chúa ơi, làm sao tôi có thể bình tĩnh được khi người tôi thích đang ở rất gần! Não còn không thể hoạt động nữa là.
Thôi xong rồi.
“Ừm.” Vì vậy tôi gật đầu, chấp nhận sự thật.
Anh ta vừa lòng cười nói: “Thật trùng hợp, anh cũng cố ý hù chết em, chúng ta huề nhau nhé.”
“Em có biết tại sao anh cố tình dọa em không?” anh ta tiếp tục hỏi tôi.
Tôi lắc đầu.
Tôi thực sự không biết.
Liệu anh ta có còn biết tôi đã từng là một con ma không?
Anh ta giơ tay trái lên, là một tờ giấy, tôi nhìn vào, đó là tài liệu điều tra về tôi.
Bao gồm cả “cái chết đột ngột” của tôi và việc tôi sống lại.
Dù tôi đã chuyển từ nam ra bắc, nhưng anh ta vẫn điều tra rõ ràng.
“Tắt đèn nhà vệ sinh của anh, chạm vào chân anh, dọa anh sợ, gọi anh là bé con, theo anh từ nhà đến khách sạn, rồi từ khách sạn về lại nhà, âm hồn bất tán, Nhan Thích, em thật lợi hại.”
A!
“Anh đang nói cái gì vậy?” Khóe mắt tôi giật giật “Tôi không có làm gì hết á, tôi chỉ là một cô gái nhỏ ngây thơ xui xẻo, không may được cho là đã chết, tôi không làm gì anh cả.”
Vịt chết còn cứng mỏ.
Tôi cứ không thừa nhận đó, anh ta làm gì được tôi?
“Không thừa nhận đúng không?” Anh ta gật gật đầu.