<ol itemscope itemtype="http://schema.org/BreadcrumbList" class="breadcrumb"><li itemprop="itemListElement" itemscope itemtype="http://schema.org/ListItem">
<a itemprop="item" href="https://demo.vietcntt.com" title="Đọc truyện online" itemprop="url">
<span itemprop="name">Truyện</span>
<meta itemprop="position" content="1" />
</a>
</li><li itemprop="itemListElement" itemscope itemtype="http://schema.org/ListItem">
<a itemprop="item" href="https://demo.vietcntt.com/the-loai/nguoc" title="Ngược" itemname="Ngược" itemprop="url">
<span itemprop="name">Ngược</span>
<meta itemprop="position" content="2" />
</a>
</li><li itemprop="itemListElement" itemscope itemtype="http://schema.org/ListItem">
<a itemprop="item" href="https://demo.vietcntt.com/em-la-dieu-tuyet-voi-nhat-cua-anh---phan-2" title="Em Là Điều Tuyệt Vời Nhất Của Anh - Phần 2 " itemname="Em Là Điều Tuyệt Vời Nhất Của Anh - Phần 2 " itemprop="url">
<span itemprop="name">Em Là Điều Tuyệt Vời Nhất Của Anh - Phần 2 </span>
<meta itemprop="position" content="3" />
</a>
</li></ol>
Sáng hôm sau Lãnh Tĩnh từ từ cố gắng ngồi dậy, phía dưới bỗng truyền đến một cảm giác đau đớn vô cùng nhìn sang bên cạnh người đàn ông này vẫn còn ngủ.
Hắn quay mặt về phía khác nên cô chỉ có thể nhìn từ phía sau lưng hắn, cô bước xuống giường thân thể đau buốt làm cô loạn choạn sắp ngã nhưng vẫn cố gắng gượng dậy.
Nhẹ nhàng mặc quần áo vào cố không tạo ra tiếng động sau đó bước đến kéo vali rời khỏi đó, người đàn ông đó mãi mãi không bao giờ nhắc đến nữa mong hắn cũng đừng xuất hiện trước mặt cô.
Gương mặt của Lãnh Tĩnh xanh xao, cô bước đi trong sự tuyệt vọng cô không thể khóc nữa rồi còn gì để mà khóc chứ? Quay lại bắt hắn ta chịu trách nhiệm ư? Không cần đâu bây giờ phải rời khỏi đây trước.
Xuống khách sạn cô gọi cho Mộc Chi, trong lúc anh vẫn còn đang ngủ thì nghe tiếng chuông điện thoại anh mơ màng ngồi dậy.
"Alo"
"Anh... Mộc Chi... anh đến đón em được không?" Giọng cô hơi run run.
"Em sao vậy? Hình như không được khỏe?"
"Anh đến đón em liền đi! Em không muốn ở đây, ngột ngạt quá em.... muốn tìm căn nhà để ở"
"Đợi anh sẽ đến ngay"
Anh nhanh chóng chuẩn bị khoảng mười lăm phút sau Mộc Chi cũng đến, nhìn sắc mặt của cô anh hơi lo có phải cô bị bệnh rồi không?
Nếu Lãnh Tân về anh biết ăn nói sau với Lãnh Tân đây, bảo chăm sóc cho em gái cậu mà lại để Lãnh Tĩnh bị bệnh thế này...
"Đến bệnh viện nhé? Anh thấy sắc mặt em.... không tốt, không khỏe chỗ nào nói với anh..." ngay lập tức anh nhìn thấy một vệt đỏ hồng trên cổ cô.
"Cái đó..."
"Không có gì đâu... có lẽ dính son thôi" Lãnh Tĩnh kéo áo mình lên, anh cũng không nghi ngờ gì lái xe đi.
"Em muốn mướn một căn nhà ở tạm vài hôm đến khi nào anh hai em về "
"Được, anh sẽ tìm cho em nhưng ở một mình em ổn chứ?"
"Ừm, thỉnh thoảng anh đến thăm em cũng được" Lãnh Tĩnh cố làm ra vẻ mặt không có chuyện gì cười cười với anh.
Còn về phía Dương Thế Bảo trong khi hắn vẫn còn đang ngủ thì tiếng chuông điện thoại vang lên, mắt nhắm mắt mở tìm điện thoại.