TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Qua năm phút, dưới sự làm việc của cảnh sát và bệnh viện đã tìm ra một bệnh viện gần nhất có tích trữ nhóm Rh âm, số lượng vừa đủ để giữ lại mạng sống cho A Hảo.
Nhưng nếu đi bằng đường bộ, cả đi cả về phải mất đến ba tiếng, không khả thi.
"Vậy phải vận chuyển bằng đường hàng không! Nhưng chuyến bay cất cánh gần nhất vừa mới bay đến đó cách đây năm phút, chúng ta muộn rồi! Không còn cách nào khác."
"Cảnh sát Trần, phía Tống thị chúng tôi có một chiếc máy bay tư nhân.
Có thể dùng nó để đi đến đó."
Cảnh sát Trần cũng gấp gáp chẳng kém gì cô: "Vậy chúng ta phải mau xuất phát.
Bác sĩ, cử vài người có chuyên môn của bệnh viện đi theo chúng tôi.
Cảnh sát Hứa, cảnh sát Mạnh đi theo tôi, còn lại canh ở ngoài phòng bệnh, đừng để xảy ra bất chắc."
Những người còn lại ở đằng sau kinh ngạc đến há hốc miệng.
Bọn họ không ngờ, Tống thị vậy mà còn có cả máy bay riêng.
Phải nói, để có thể sở hữu một chiếc máy bay tư nhân hoàn toàn không dễ dàng, phải là người trong giới siêu giàu mới có thể sở hữu được nó.
Thời gian đi đến bệnh viện Ánh Dương đã được rút gọn xuống chỉ còn mười phút.
Khoảng thời gian di chuyển từ sân bay đến bệnh viện Ánh Dương cũng chỉ mất vỏn vẹn khoảng 20 phút, mọi chuyện diễn ra một cách thuận lợi.
"Tôi còn tưởng mọi người không về kịp! Tôi sẽ cố gắng giữ lấy mạng sống của hắn." - Nói xong, vị bác sĩ kia đã bước vào phòng tiếp tục cho ca phẫu thuật.
Tống Cẩm Đan vừa nãy đã rất cố gắng chỉ để chạy đua với thời gian.
Cô cứu hắn ta không phải vì tình cảm hay bất kì sự thương xót nào, cô cứu hắn vì chỉ muốn hắn trả giá thích đáng cho cái chết mà hắn gây ra.
Chết vì mất máu, nó quá đơn giản với hắn ta!
"Cô Tống, muộn rồi! Tôi đưa cô trở về!" - Cảnh sát Trần nhìn đồng hồ đeo tay.
Anh ta bây giờ cũng đã rất mệt mỏi, nhưng vì công việc nên vẫn phải tiếp tục.
"Không cần, tôi chờ hắn ta qua cơn nguy kịch sẽ trở về!"
Không biết thời gian đã qua bao lâu, Tống Cẩm Đan vẫn ngồi ở hàng ghế chờ với mấy viên cảnh sát.
Ai nấy cũng tranh thủ tựa đầu ra sau ghế nghỉ ngơi, lim dim buồn ngủ nhưng vẫn cố gắng giữ một cái đầu lạnh, sẵn sàng thực hiện nhiệm vụ.
"Ra rồi!"
Cánh cửa phòng phẫu thuật mở ra, ai nấy cũng vội vã đứng dậy chuẩn bị xem tình hình.
"Thành công rồi.
Giờ chúng tôi phải đưa hắn về phòng hồi sức!"
"Vất vả cho ông rồi, bác sĩ!
"Đó là trách nhiệm của tôi."
Cảnh sát Trần lại tiếp tục phân công người canh giữ phòng bệnh: "Hai người đến đó trước đi! Một tiếng nữa sẽ có người tới thay ca!"
Gần 4 giờ sáng, Tống Cẩm Đan mới có thể trở về Tống gia.
Toàn thân cô đau nhức, mệt mỏi đến rã rời.
"Tiểu thư đi đâu vậy? Từ nửa đêm đến tận sáng sớm?"
"Cháu đến bệnh viện!
Dì Vương lo lắng đến hốt hoảng, bà chạy lại kiểm tra thân thể Tống Cẩm Đan.
"Cơ thể khó chịu sao? Để dì xem thử! Thế đã uống thuốc chưa?"
Tống Cẩm Đan lắc đầu, "Không phải cháu bị.
Bạn đang đọc bộ truyện Em Là Hũ Mật Của Anh tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Em Là Hũ Mật Của Anh, truyện Em Là Hũ Mật Của Anh , đọc truyện Em Là Hũ Mật Của Anh full , Em Là Hũ Mật Của Anh full , Em Là Hũ Mật Của Anh chương mới