TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Lâm Ánh Yên vừa chạy ra, thấy cảnh tượng trước mắt, khiến cô đứng không vững.
Hai chân run rẩy, từ từ đi đến ngồi xuống đỡ lấy Khương Nhất Trì.
Cánh tay nhỏ nhắn của cô chạm vào mặt anh ta, lau đi vệt máu trên khoé miệng, sợ hãi hỏi:
_ Nhất Trì, anh không sao chứ? Anh không sao chứ? Mau trả lời em, Nhất Trì.
_ Yên Yên, anh không sao! Ngoan, đừng khóc!
_ Nhất Trì, anh cố chịu một chút, em gọi xe cấp cứu cho anh.
_ Ai cho cô gọi? Tôi còn chưa tính sổ xong mà!
Chiếc điện thoại bị thuộc hạ của Dương Triết Phàm giật lấy.
Lâm Ánh Yên ngước mắt nhìn hắn, hai hàng lệ đã chảy dài trên má.
Cô cúi xuống nhìn Khương Nhất Trì, anh ta đã từ từ mất đi ý thức.
Lâm Ánh Yên cố gắng chịu đựng, nhỏ giọng hỏi hắn:
_ Chú Dương, chú muốn tôi làm gì, mới đưa anh Nhất Trì đến bệnh viện đây!
_ Nói thử xem, hắn là gì của cô?
Lâm Ánh Yên nhìn Dương Triết Phàm, ánh mắt trông chờ của hắn, như đang muốn cô trả lời một câu khiến hắn hài lòng.
Khương Nhất Trì nằm trong lòng cô, đang cố hết sức để giữ cho mình chút ý thức.
Anh ta cảm nhận được cả người Lâm Ánh Yên đều run rẩy.
Anh ta đưa tay chạm vào mặt cô, nhỏ giọng nói:
_ Cô ấy là người tôi yêu, tôi muốn ở cạnh cô ấy cả đời...aaa...
_ Ê nè, các người đừng đánh anh ấy nữa mà! Chú Dương, tôi xin chú mà!
Lâm Ánh Yên bật khóc nức nở, vội vàng cầu xin hắn, nhưng nhận lại chỉ là nét mặt thờ ơ vô cảm của hắn.
Dương Triết Phàm đưa chân đạp Khương Nhất Trì ra khỏi người Lâm Ánh Yên, rồi mạnh tay kéo cô đứng lên.
Hắn nhìn Khương Nhất Trì dưới đất, lạnh lùng cảnh cáo:
_ Khương Nhất Trì, Lâm Ánh Yên là người phụ nữ của Dương Triết Phàm tôi.
Cậu sau này còn mơ tưởng đến, thì đừng trách tại sao tôi lại lấy cái mạng nhỏ của cậu.
Còn cô, theo tôi về!
_ Chú Dương, đưa anh ấy đến bệnh viện đi mà!
_ Cô nằm mơ sao?
Dương Triết Phàm giữ chặt tay Lâm Ánh Yên, nước mắt không ngừng chảy xuống, khiến hắn cảm thấy thật khó chịu.
Gương mặt yếu đuối của cô, trong mắt hắn chỉ là sự giả vờ để thu hút đàn ông.
Cánh tay đã bị hắn giữ đến đỏ lên, cô chỉ biết cắn răng chịu đựng, hoàn toàn không dám phản kháng.
Hàn Tử Châu đứng nhìn bạn mình bị đau, nhưng không thể làm gì!
Cô ta nhìn sang thầy hiệu trưởng, nhỏ giọng cầu cứu:
_ Thầy ơi, sao thầy không ra nói chuyện với họ đi? Vừa nãy thầy nói lớn giọng lắm mà!
_ Có giỏi thì em ra đi, tôi mà ra thì cái chức hiệu trưởng này còn giữ chắc?
_ Thầy như vậy, có xứng với danh hiệu thầy hiệu trưởng không?
_ Em...!được lắm, tôi ra nói chuyện.
Hàn Tử Châu mỉm cười gật đầu hài lòng, chỉ cầu cho Dương Triết Phàm không làm khó làm dễ Lâm Ánh Yên.
_ Dương thiếu, cậu có gì từ từ nói, hay là chúng ta vào trong nói chuyện, cậu thấy thế nào?
_ Thầy hiệu trưởng, đây là chuyện nhà tôi, ông tốt nhất là đừng xía vào.
Nếu không...
_ Dương thiếu, chuyện này tôi biết.
Nhưng em này là học sinh ưu tú nhất của khoa luật, cậu đừng làm đau em ấy!
Dương Triết Phàm ngoắc tay, thuộc hạ phía sau liền đi đến.
Lâm Ánh Yên sợ bị liên lụy đến mọi người, vội vàng can ngăn:
_ Chú Dương, tôi đi, tôi đi với chú, chú đừng làm phiền mọi người nữa! Tôi đi với chú.
_ Ngay từ đầu ngoan ngoãn, có phải tốt hơn không? Đi thôi!
Lâm Ánh Yên đưa ánh mắt nhìn Hàn Tử Châu, chỉ tay về phía Khương Nhất Trì, rồi cùng Dương Triết Phàm đi mất.
Bạn đang đọc bộ truyện Em Là Vì Sao Chiếu Sáng Cuộc Đời Anh tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Em Là Vì Sao Chiếu Sáng Cuộc Đời Anh, truyện Em Là Vì Sao Chiếu Sáng Cuộc Đời Anh , đọc truyện Em Là Vì Sao Chiếu Sáng Cuộc Đời Anh full , Em Là Vì Sao Chiếu Sáng Cuộc Đời Anh full , Em Là Vì Sao Chiếu Sáng Cuộc Đời Anh chương mới