Cao Gia Tiện nằm nghiêng dưới chăn, cảm giác toàn thân sắp bốc cháy.
Ý của anh nói câu này là hôm nay anh tịch thu thuốc của cô, sau này mỗi
ngày, dù cô có thể tự ngủ được hay không, anh sẽ kể cho cô nghe một chút chuyện trước khi đi ngủ, phụ trách dỗ cô ngủ.
Cầm điện thoại, cô có thể cảm nhận rõ ràng khuôn mặt đỏ bừng đến tận mang tai.
Sau đó cô trở mình và gõ nhanh vào hộp thoại: Anh nghĩ em ba tuổi à? Mỗi
ngày nghe một câu chuyện trước khi đi ngủ là có thể ngủ? Không bằng em
cầm một cuốn truyện cổ tích tự đọc còn hơn.
Bên kia hẳn cũng đang cầm điện thoại nên trả lời lại rất nhanh.
Chúc Trầm Ngâm: Đọc một cuốn sách chắc chắn không buồn ngủ như nghe một câu chuyện.
Gail - Gia đóa: Vậy nếu em không thể ngủ khi chỉ nghe một câu chuyện thì sao?
Chúc Trầm Ngâm: Anh sẽ tìm câu chuyện thứ hai kể cho em.
Chúc Trầm Ngâm: Cho đến khi em có thể chìm vào giấc ngủ mới thôi.
Nhìn hai dòng này, cô lặng lẽ kéo chăn bông lên, tự lừa mình dối người mà che đi khuôn mặt đang ngày càng ửng hồng.
Thành thật mà nói, vào lúc này, cô thực sự có chút khó hiểu.
Dù là "chồng giả" hay "anh trai nhỏ" thì việc làm này có thực sự cần thiết?
Thật sự không thể trách cô suy nghĩ quá nhiều được, hành động như thế này
của anh rõ ràng là nằm ngoài phạm vi thỏa thuận của hai người đúng
không?
Vì vậy, cô có nên hỏi anh, điều này có nghĩa là gì không?
... Không, vẫn là bỏ đi.
Sau hai giây, cô lập tức lắc đầu nguầy nguậy.
Cô có điên mới hỏi anh... lỡ như anh cuối cùng nói với cô một câu, anh
chăm sóc em như em gái và một đứa trẻ, tất cả những thứ này đều xuất
phát từ tình thân và tình bạn, cô không phải xấu hổ và giận dữ đến nhảy
lầu sao?
Thấy cô không nói gì, Chúc Trầm Ngâm ở bên kia nhắn một tin khác: Ngủ ngon, mơ đẹp.
Cô cắn chặt răng nhanh chóng đáp lại "Ngủ ngon".
Cao Gia Tiện nhìn chằm chằm vào hai đoạn giọng nói và văn bản, cảm thấy
nhịp tim của mình sẽ chỉ tăng nhanh nếu nhìn vào đó. Vì vậy cô dứt khoát khóa điện thoại và đặt trở lại giường.
Mặc dù lúc đầu cô vẫn nghĩ về việc anh kể truyện ngủ ngon, nhưng vì giọng
đọc của anh khi kể truyện đã thấm sâu vào tâm trí cô nên cô cứ nghĩ mãi, thực sự đã ôm chăn chìm sâu vào cõi mộng.
Đêm đó, đã lâu cô mới mơ một giấc mơ.
Kể từ khi sống cùng với anh, đây là lần đầu tiên cô nằm mơ khi ngủ.
Nói là mơ thì đúng hơn là nhớ lại một kỉ niệm mà cô luôn cất sâu trong tim không dám chạm vào.
Trong mơ, cô đột nhiên trở về năm mười bốn, mười lăm tuổi.
Khi đó cô học lớp văn của trường cấp hai hàng đầu thành phố Thường Xuyên,
xinh xắn, có cá tính nổi trội, lại là ủy ban, còn đảm nhận dẫn chương
trình của cuộc thi đánh cờ - Hầu như tất cả mọi người trong trường đều
biết cô.
Hơn nữa cô còn cùng Uyển Tinh và Lăng Họa bọn họ học
cùng một khối nên các cô gái xinh đẹp đi qua ở đâu thì ở đó đều là phong cảnh xinh đẹp, cơ hồ mỗi ngày đều có nam sinh chạy tới lớp các cô xum
xoe đưa đồ ăn vặt.
Uyển Tinh luôn cùng các nam xinh ve vãn đánh
yêu, còn bí mật hẹn hò sau giờ học; Lăng Họa là người trầm tính hơn,
nhưng cũng không ngại khi các chàng trai xung quanh vây lấy mình. Nhưng
khi đến lượt cô, cô đã từ chối mọi sự ưu ái, chẳng ai lọt vào tầm mắt cô cả.
Lăng Họa đã từng trêu chọc cô nói: Chị em, cậu định trở thành Thánh nữ đồng trinh sao? Hay muốn làm ni cô?
Dù luôn sống vô tư nhưng cô không dám nói với bạn bè về những tâm tư nho nhỏ của mình khi đó.
Bởi vì cô cảm thấy người cô thích quá khác với những nam sinh trong trường này.
Anh quá tốt, quá ưu tú, quá tỏa sáng - đến nỗi cô luyến tiếc nhắc đến anh.
Cô còn nhớ vào một ngày học kỳ cuối cùng của nửa đầu năm ba cấp hai, cô
trằn trọc cả ngày, không chỉ ở trong lớp làm việc riêng mà còn làm đổ
hộp cơm trong bữa ăn trưa. Hành vị kỳ lạ hầu như đã bị Lăng Họa và những người khác nhìn thấy.
Sau đó, sau khi tan học, cô thậm chí còn
bịa ra một lý do nghiêm túc để bỏ họp ủy ban. Tất cả những điều này là
vì mục đích gặp được Chúc Trầm Ngâm sớm hơn một chút, người sẽ cùng bố
mẹ anh đến nhà họ ăn tối vào hôm nay.
Lúc đó anh đã trúng tuyển
vào trường Đại học Y tốt nhất nước với thành tích xếp thứ nhất toàn
trường, hầu như ngày nào cô cũng nghe Cố Ninh nói anh ưu tú cỡ nào, hy
vọng tương lai cô sẽ đậu vào trường cấp ba của anh.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!