TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Tôi phải bỏ cuộc thôi. Làm sao tôi đủ can đảm ở lại đây và nhìn em sống vui vẻ hạnh phúc bên một ng` con trai ko phải là tôi chứ? Tôi ko đủ can đảm để ko tiếp tục yêu em nếu vẫn còn ở đây, nên tôi chọn cách ra đi. Thôi thì hãy xem như tôi đang tự giải thoát cho chính mình, và, cho cả em.....
Em vẫn đứng đó, chỉ nhìn tôi và im lặng, như hôm đó.....Tôi đã cố nhưng vẫn ko thể lãng tránh đc ánh mắt của em.....nó đau buồn và luyến tiếc....Em có hiểu, làm sao tôi có thể ra đi nếu em cứ nhìn tôi bằng ánh mắt đó? Dù đã bik là ko thể nhưng trái tim tôi nào có chịu nghe lời, vẫn mãi ko ngừng gào thét gọi tên em, Thanh Thanh......
Tôi vẫn nhớ rõ lần đầu gặp, ấn tượng đầu của tôi về em là vô cùng đặc biệt. Em ko giống những cô gái khác, em như một khối pha lê kiên cường đến nỗi dễ vỡ, như một cơn gió nhẹ nhàng nhưng mong manh đầy bí ẩn......Em lúc đó chẳng như bây h, hay phải nói là khác xa......Em lạnh lùng và ít nói, gần như tách riêng biệt khỏi mọi ng`, nhưng ko ai là ko bik đến Hoàng Trang Thanh- ng` nổi tiếng ko chỉ nhờ vào danh thế mà còn vào tài năng xuất chúng đến kinh ngạc, vừa vào đã lập đc nhiều công lớn, hoàn thành các thử thách sớm hơn rất nhiều so vs dự đoán nên đc giữ lại để làm hướng dẫn cho các thành viên mới vào trong vòng 6 tháng. Chỉ trong vòng 6 tháng đó, tôi hoàn toàn bị em chinh phục. Em như một thiên thần, nhưng là thiên thần đại diện cho cái chết.....Em mạnh mẽ đến mong manh, đơn giản đến khó hiểu......Khi lần đầu tiên nhìn thấy em cười, tôi đã bik đây sẽ là một cô gái hết sức quan trong, vs tôi, và vs cuộc đời tôi......
Có lẽ, nếu 2 năm trước, tôi can đảm nói ra tình cảm của mình thì có lẽ bây h tôi chẳng phải rời xa nơi đây, rời xa em như thế này, hoặc, chí ít tôi cũng sẽ ra đi vs em ở cạnh bên. Nhưng, thời gian sao vô tình quá, như một dòng nước, chỉ có thể thẳng tiến đến đại dương, mãi mãi chẳng thể nào quay trở lại nguồn cội.....Bây h tôi hiểu ra điều đó thì cũng là quá muộn rồi, chẳng thể níu kéo đc j` nữa.....Thôi thì hãy cho tất cả trôi về quá khứ......dĩ vãng......Nghe mới chua xót làm sao.....
Tôi ko dám chắc mình sẽ quên đc em, nhưng tôi chỉ còn bik cố gắng thôi, cố gắng để quên em......
"Chuyến bay...........của hãng..............đi từ Việt Nam đến Anh khởi hành lúc 15.00 chuẩn bị cất cánh, yêu cầu quý hành khách lên máy bay và ổn định chỗ ngồi...."
Đến rồi....
Đã đến lúc rời xa em rồi....
Dù có muốn hay ko thì cũng đã quyết định.....
Bây h đã là quá muộn để thay đổi hay hối hận......
Tạm biệt, Thanh Thanh. Nhất định sẽ có ngày tôi trở về, nhìn thẳng vào mắt em mà nói rằng "tôi đã quên đc em".........
[Anny]
Bóng anh dần khuất xa, xa mãi........
Tôi chỉ bik nhìn theo, và mỉm cười, xem như một lời chúc, đó là điều duy nhất tôi có thể làm cho anh lúc này....
Tôi ước mình có thể đến bên, ôm lấy anh, và cầu xin anh ở lại. Nhưng, tôi bik mình ko đủ tư cách để làm thế..... Cay đắng làm sao, tôi sao có thể xin anh đừng đi khi chính tôi là lí do khiến anh phải rời bỏ nơi đây? Tôi muốn khóc, nhưng tự bik mình phải cười. Tôi có tư cách j` mà khóc khi chính anh mới là ng` phải gánh chịu sự đau khổ tột cùng? Tôi có tư cách j` mà nói rằng lòng mình tan nát khi bik anh sẽ rời xa mãi mãi khi mà chính anh còn đau đớn hớn gấp vạn lần khi phải rời xa nơi đây, rời xa tôi? Tôi có tư cách j` khuyên anh đừng đau buồn khi chính sự xuất hiện của tôi lại làm nỗi đau của anh tăng lên gấp bội? Tôi có tư cách j`? Hoàn toàn ko. Tôi ko có bất cứ tư cách j` để trách cứ anh khi chính tôi mới chính là ng` đáng bị trách cứ......
Bạn đang đọc bộ truyện Ép Hôn tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ép Hôn, truyện Ép Hôn , đọc truyện Ép Hôn full , Ép Hôn full , Ép Hôn chương mới