Diệp Thiếu Dương đẩy cửa ra, một con mèo trắng tung ta tung tăng chạy tới, dùng đầu cọ qua cọ lại ống quần cậu.
Cậu rất thích mèo, con mèo này nhìn qua trông rất giống búp bê vải, có được bộ lông vây cổ xù xù màu trắng, cái đuôi màu nâu giống màu sóc và đôi mắt thanh triệt xanh thẳm, trông vô cùng ngọt ngào đáng yêu.
Diệp Thiếu Dương thuận tay ôm con mèo lên, vừa đi vừa hỏi: "Có người ở đây không? "
Không ai trả lời, chỉ có con mèo trong ngực "meo meo" kêu một tiếng.
Đây là một căn hộ bốn phòng ngủ và hai phòng khách, nhìn từ ban công, môi trường khu dân cư khá tốt, cao khoảng hơn tầng 10, diện tích bên trong khoảng 150 mét vuông.
Lúc này, robot thông minh cao hơn một mét đang quét rác trong phòng khách.
Dường như cảm nhận được sự tồn tại của cậu, trán của robot bật đèn màu xanh, miệng phát ra âm thanh trẻ con trong trẻo: "Chủ nhân, hôm nay là thứ tư, nhắc nhở cậu nên đến bệnh viện kiểm tra rồi."
Diệp Thiếu Dương sửng sốt một chút: "Bệnh viện? "
Robot: "Cậu đã đặt hẹn trước 2:30 chiều nay, chuyên khoa pheromone của Bệnh viện Nhân dân, phòng khám chuyên khoa của bác sĩ Tần Duyệt, tài xế sẽ đón cậu trước cửa nhà trong 10 phút nữa, xin chủ nhân vui lòng chuẩn bị nha! "
Diệp Thiếu Dương nhìn thời gian trên màn hình ngực robot ——
Tinh lịch ngày 20 tháng 8 năm 2021, buổi chiều 13:50
Căn bản là không cùng thời gian cậu xảy ra tai nạn xe cộ, mấu chốt là "Tinh lịch". Bình thường chỉ nói dương lịch, âm lịch, lần đầu tiên nhìn thấy tinh lịch
Chẳng lẽ sau khi chết đã xuyên qua thế giới mới sao?
Đầu óc Diệp Thiếu Dương có chút bối rối.
Con mèo trong ngực nhận thấy sự bất an của cậu, nhẹ nhàng cọ cọ cánh tay cậu. Diệp Thiếu Dương ôm mèo cẩn thận quan sát trên ban công, cả khung cảnh vô cùng xa lạ, cậu do dự một lát, xoay người đến tủ giày ở cửa tìm một đôi giày để thay.
Nếu đã hẹn gặp bác sĩ, trước tiên hãy đi gặp bác sĩ rồi nói sau.
Đúng lúc này, điện thoại di động trong túi đột nhiên vang lên, Diệp Thiếu Dương ấn nút nghe, bên tai truyền đến giọng nữ gọn gàng: "Xin chào, Diệp tiên sinh, tôi là tài xế xe gọi qua mạng, xin hỏi cậu đã ra ngoài chưa? "
Diệp Thiếu Dương nói: "Bác tài chờ một chút, tôi lập tức ra ngoài. "
Cậu đặt con mèo trong ổ mèo, xoa xoa đầu nó: "Ta đi đến bệnh viện, sẽ trở lại sớm thôi."
Con mèo con ngoan ngoãn nằm sấp trong ổ, nhìn theo cậu rời đi.
Khi ra khỏi cửa, một chiếc xe dừng lại ngay trước cửa khu dân cư chờ cậu, cậu mở cửa xe, người kia quay đầu lại hỏi: "Số đuôi 6676 Diệp tiên sinh, hẹn đến bệnh viện nhân dân thành phố, phải không?"
"Đúng vậy." Diệp Thiếu Dương ngồi vào hàng ghế sau xe.
Các tòa nhà cao tầng đô thị hiện đại phồn hoa sát nhau, những cây cầu vượt trải rộng tạo thành một mạng lưới giao thông trên không phức tạp. Diệp Thiếu Dương xuyên qua cửa sổ xe nhìn mở đầu biển số xe "Tinh A" đi tới lui tới bên ngoài, trong mắt tràn đầy hoang mang.
Một đường mơ màng đến bệnh viện, tìm được cái gọi là "chuyên khoa pheromone", bác sĩ trẻ đeo kính viền bạc vẫy tay với cậu, tươi cười thân thiết: "Thiếu Dương, mau tới đây, sắc mặt của em sao lại khó coi như vậy? "
Diệp Thiếu Dương ngồi đối diện bác sĩ, nghiêm túc nói: "Bác sĩ, có thể giúp tôi chụp CT đầu kiểm tra một chút được không, tôi nghi ngờ sau tai nạn xe cộ trong đầu có khối u, mới xuất hiện ảo giác. "
Bác sĩ ngẩn người, chợt cười nói: "Đừng suy nghĩ lung tung, tuần trước vừa kiểm tra cho em, thân thể em không thành vấn đề, chính là phân hóa chậm một chút. Ở nước ngoài đã xuất hiện trường hợp 24 tuổi mới phân hóa, em chỉ mới 21 tuổi, không cần phải vội vàng. "
Diệp Thiếu Dương mờ mịt: "Phân, phân hóa? "
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!